Cập nhật nội dung chi tiết về Trích “Không Gia Đình” – Hector Malot mới nhất trên website Altimofoundation.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Buổi diễn tập xong, thầy bảo tôi:
– Này con! Con xem con có thể theo nghề diễn trò được không?
– Con không biết.
– Con có thấy chán không?
– Không. Con có phần thích.
– Như thế thì tốt lắm. Con có tư chất thông minh và có nết, quý hơn nữa là sự chú ý. Chú ý và dễ bảo thì làm gì cũng được. Con hãy trông những con chó của ta và so sánh nó với con Giôlicơ. Có lẽ con khỉ lanh lợi hơn, nhưng nó rất khó bảo. Nó dễ thuộc, nhưng dễ quên. Nó không bao giờ vui lòng làm những điều ta sai bảo nó, lại hay hục hặc, bướng bỉnh. Đó là bản tính của nó, nên ta không bực tức. Giống khỉ không như giống chó, nó không có ý thức về bổn phận và do đó kém xa giống chó. Con có hiểu không?
– Dạ!
– Vậy con ơi! Con phải chú ý, phải dễ bảo. Phải hết lòng, hết sức vào công việc con làm. Trong đời phải như thế.
– Thầy thực là hiện thân của sự nhẫn nại. Suốt buổi diễn tập, lúc nào cũng bình tĩnh không hề gắt gỏng với con hay với các con vật bao giờ.
Ông Vitali mỉm cười:
– Từ trước đến giờ con chỉ ở cạnh những người dân quê quen tàn nhẫn với loài vật. Họ tưởng muốn sai khiến loài vật lúc nào cũng phải có cái gậy trong tay.
– Mẹ con rất tốt với con Russet.
– Thế là bà ấy biết lẽ phải. Bà ấy sáng suốt hơn những người khác, bà hiểu rằng ngọt ngào hơn hung hãn. Ta không bao giờ đánh những con vật ta nuôi. Chúng sẽ khiếp sợ, sự khiếp sợ làm nhụt trí khôn. Hơn nữa, ta cũng không bao giờ nổi giận lên với chúng, vì nếu ta phải khùng thì ta không phải là ta nữa, ta sẽ không giữ được cái tính kiên trì mà con đã nhận thấy. Chính những kẻ dạy người ta học lại học được nhiều điều. Ta đã cho những con chó của ta bao nhiêu bài học, thì ngược lại, ta đã nhận của chúng bấy nhiêu bài. Ta mở mang trí khôn cho chúng, chúng tu dưỡng tính tình cho ta.
Nghe câu nói lạ, tôi cười.
– Con cho thế là lạ lùng phải không? Một con chó có thể dạy được người? Thế mà thực đấy. Con thử nghĩ xem. Con có nhận thấy rằng một con cho bao giờ cũng chịu ảnh hưởng của chủ không?
– Điều đó đúng lắm.
– Vì thế, khi đã bắt tay vào việc giáo hoá một con vật, người chỉ phải giữ gìn tư cách. Trong khi dạy Capi, giả sử ta phát khùng, phát cáu, Capi sẽ làm gì? Nó cũng sẽ theo gương ta phát khùng, phát cáu rồi thành ra hư hỏng. Con chó thường là tấm gương phản chiếu của người nuôi. Cho ta xem con chó của con, ta có thể bảo con là người thế nào. Quân ăn cướp có con chó ăn cướp, kẻ trộm có con chó ăn trộm. Người quê mùa có con chó thô tục. Người phong nhã có con chó đáng yêu.
Mỗi ngày, chúng tôi phải đi cho hết đoạn đường hoặc dài, hoặc ngắn tuỳ theo những làng ở cách xa hay gần. Chúng tôi phải diễn trò mỗi khi gặp chỗ đông đúc có thể thu được tiền. Chúng tôi phải luyện lại những vai trò của các con chó và con Giôlicơ. Chúng tôi còn phải nấu cơm bữa sáng, bữa chiều. Xong những việc đó, mời là thì giờ để học chữ hay học nhạc. Nơi dừng chân để học phần nhiều là trong quán chợ, dưới gốc cây hay trên đống đá, lấy bãi cỏ hay vệ đường làm bàn để bày những miếng gỗ. Cách học tập này khác hẳn cách học tập đối với phần đông những trẻ bằng tuổi tôi được đến nhà trường. Chúng không phải làm lụng gì, chỉ có việc học. Thế mà nhiều khi chúng còn phàn nàn là không đủ thì giờ để làm bài. Nhưng có một điều quan trọng gấp mấy thì giờ để học tập, đó là sự chuyên cần. Không phải dành nhiều thời gian để học bài là có thể ghi được bài đó vào ký ức của ta đâu, mà cái chính là sự tập trung tư tưởng kia. May cho tôi, tôi đã tập trung hết tâm trí vào việc học không bị thú chơi đùa cám dỗ. Nếu tôi chỉ có việc ngồi trong phòng với hai tay bịt tai, hai mắt dán vào quyển sách như vài đứa trẻ ù lì khác, thì liệu tôi sẽ học được gì? Chẳng được gì cả, vì chúng tôi không có buồng để giam mình, và trong khi đi đường, tôi phải luôn nhìn xuống chân cho khỏi vấp ngã.
…oOo…
Thầy Vitali xưa nay vẫn giữ tôi luôn bên cạnh, bây giờ mới thả cho tôi tự do. Thầy bảo tôi:
– Ngẫu nhiên đã đưa con đi khắp nước Pháp trong khi những đứa trẻ bằng tuổi con đang cắp sách đi học, vậy con phải mở rộng mắt ra, nhìn lấy và học lấy. Có điều gì con không hiểu, có điều gì làm con bối rối, con cứ hỏi ta, đừng ngại. Có lẽ ta không thể trả lời được tất cả những câu hỏi của con vì ta không dám tự phụ là biết hết, nhưng có lẽ nhiều câu ta cũng có thể giải thích làm thoả được ý con. Vốn dĩ, ta có chuyên là ông bầu của những con vật làm trò rong đâu, vì ta đã học những điều khác, không phải những điều để “giới thiệu Capi hay Giôlicơ trước quý khán giả” như bây giờ đâu.
– Thầy đã học nghề gì ạ?
– Để một ngày nào đó ta sẽ cho con biết. Bây giờ con hãy biết rằng một người làm nghề “trình diễn chó” cũng có thể có địa vị trong xã hội. Và con cũng nên hiểu rằng nếu bây giờ con đang ở bậc thang dưới cùng trong xã hội, nếu con quyết chí, con có thể dần đạt một bậc cao hơn. Điều đó tuỳ thuộc hoàn cảnh một tý, còn tuỳ thuộc ở con rất nhiều. Con ơi! Con hãy nghe những bài học của ta, những lời khuyên của ta. Sau này khôn lớn, con sẽ nhớ đến – ta mong thế – nhớ đến người nghệ sĩ giang hồ già nua đã rứt con từ trong tay người mẹ nuôi, chắc con phải ngậm ngùi và biết ơn, vì ta yên trí rằng cái duyên gặp gỡ giữa ta và con sẽ đem lại hạnh phúc cho con.
…oOo…
Thầy Vitali bảo tôi:
– Chúng ta đang ở bãi Lăngđơ đấy. Còn phải đi trong sa mạc này từ hai mươi đến lăm dặm nữa. Con phải dồn hết can đảm vào hai chân con đấy.
Tôi nghĩ không những phải dồn hết can đảm vào hai chân, mà con phải để vào óc và tim nữa, vì đi trên con đường hình như vô tận này, tôi cảm thấy một nỗi buồn khó có thể xua tan được. Sau này, tôi đã nhiều lần đi biển. Mỗi khi tôi ở giữa biển khơi mà không trông thấy bóng một cánh buồm nào là lòng tôi lại thấy phảng phất một nỗi buồn khôn tả như nỗi buồn mà tôi cảm thấy trong bãi sa mạc này. Khác nào như ở trên biển cả, chúng tôi đứa mắt nhìn khắp bốn phương, cho tới chân trời chìm đắm trong màn sương mù, chẳng thấy gì cả, chỉ thấy màu đất xám mênh mông, hiu quạnh ở trước mặt chúng tôi.
…oOo…
Tôi đang cố gắng tự đặt mình vào trong đám lộn xộn nào mái nhà, nào gác chuông, nào tháp đang mất hút sau sương mù và khói thì thầy Vitali bước lại tới bên cạnh tôi.
– Thế là đời chúng ta thay đổi rồi, thầy nói, chỉ bốn tiếng đồng hồ nữa chúng ta sẽ tới Paris. Và… ở Paris, chúng ta sẽ chia tay nhau.
Tôi đưa mắt nhìn thầy Vitali, thầy cũng nhìn tôi, mặt tôi tái đi, môi tôi run lên, tất thảy đều nói lên cho thầy biết những gì đang diễn ra trong tôi.
– Con có vẻ lo lắng phải không? – Thầy nói, cũng khổ não như tôi.
– Chúng ta chia tay nhau! – Cuối cùng tôi nói khi những giây phút ngạc nhiên đầu tiên đã qua đi.
– Thằng bé tội nghiệp! – Câu nói này và nhất là giọng nói lên câu nói đó làm nước mắt tôi trào ra, đã lâu quá rồi tôi mới được nghe một câu nói đầy thiện cảm đến thế!
– Ôi! Thầy là con người tốt quá! – Tôi kêu lên.
– Con mới là cậu bé tốt, một trái tim tí hon dũng cảm. Con thấy đấy, ở đời có những lúc người ta cảm thấy sung sướng khi tìm thấy một người mà ta có thể dựa vào được. Ta sung sướng có con bên cạnh, thấy con nghe ta nói mà mắt nhoà lệ ta nhẽ nhõm hẳn người. Bời vì ta, chú Rémi bé bỏng của ta, ta cũng rất đau lòng.
Chỉ mãi về sau này, khi mà tôi đã có một người để yêu, tôi mới cảm nhận và hiểu thấu tất cả sự đúng đắn của câu nói này.
– Khổ một nỗi là, thầy Vitali nói tiếp, bao giờ người ta cũng phải chia tay đúng vào lúc cảm thấy ngược lại, tức là muốn gần nhau hơn nữa.
…oOo…
Espinassous kêu:
Nghe xong bài diễn văn này tôi nhìn Mattia. Nó sẽ trả lời thế nào đây? Tôi sắp mất bạn tôi, em ruột tôi chăng, cũng như đã liên tục mất tất cả những người mà tôi yêu quý? Tim tôi thắt lại. Tuy nhiên tôi không để mình bị chi phối vì tình cảm này.
– Hãy nghĩ đến cậu, Mattia ạ. – Tôi ngậm ngùi bảo.
Nhưng nó nhanh nhẹn đến chỗ tôi, cầm lấy tay tôi:
Phải rời bỏ bạn cháu ấy à? Cháu không thế. Cháu xin cảm ơn bác, bác ạ.
Espinassous nhấn mạnh rằng sau khi Mattia học xong nhạc lý cơ bản, ông sẽ tìm cách gửi nó đến Toulouse, rồi đến nhạc việc Paris, nhưng Mattia đáp:
– Bỏ Rémi ấy à? Không bao giờ!
Khi tới Mende tôi đã yêu Mattia lắm rồi, nhưng ra khỏi thành phố Mende tôi càng yêu nó nhiều hơn. Còn gì tốt đẹp hơn, dịu lòng hơn là cảm nhận được một cách chắc chắn tình yêu bởi người mà mình yêu? Và còn biểu hiện tình yêu thương nào lớn hơn khi mà Mattia từ chối lời đề nghị của Espinassous, có nghĩa từ chối sự yên ổn, sự an toàn, cuộc sống thoải mái, hiện tại thì được học hành, tương lai thì được giàu sang, để cùng tôi chia sẻ đời phưu lưu gian khổ không có tương lai thậm chí có lẽ không còn cả ngày mai nữa. Trước mặt Espinassous tôi không thể nói được với nó rằng lời nó kêu lên “Bỏ Rémi ấy à?” đã làm tôi xúc động đến thế nào, nhưng khi ra ngoài rồi, tôi cầm lấy tay nó, siết chặt mà nói:
Nó mỉm cười nhìn tôi với đôi mắt mở to:
– Tớ đã biết điều đó từ trước ngày hôm nay rồi.
Share this:
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…
Những Câu Trích Dẫn Sách Hay Nhất Về Gia Đình
Cuộc đời dù buồn đau hay vui sướng, chỉ cần có gia đình là trọn vẹn bình yên. (Mình sinh ra đâu phải để buồn)
Chứng kiến rất nhiều chuyện sinh ly tử biệt mới có thể nhận ra, không thể rời xa nhất vẫn là người nhà. (Trong gia đình)
Gia đình không phải là việc cháu mang dòng máu của ai, mà là việc cháu yêu thương, chia sẻ, cảm thông và quan tâm đến ai. (Không gia đình)
Gia đình là nơi mọi người phải quan tâm, chăm sóc, yêu thương nhau, nhưng gia đình có thể trở thành vườn ươm nuôi dưỡng những hạt giống bất hạnh. (Hai mặt của gia đình)
Bất kể ta có đi đến đâu, dùng thứ ngôn ngữ gì, sống trong hoàn cảnh nào, vẫn có một sợi dây kết nối ta với gia đình của mình. Tìm lại hơi ấm và tình thân gia đình là một cách trở về cội nguồn. (Hạt giống tâm hồn)
Đôi khi những thứ nhỏ nhặt nhất lại là những thứ quý giá nhất, một kỉ niệm khó quên nhất. Đừng cố theo đuổi thứ tình cảm ở nên mênh mông biển người mà quên rằng, bố mẹ của bạn họ đang già đi rồi đấy! (Phụ nữ bắt đầu từ sự tự tôn)
Tình cha bao la như núi cao ngang trời.Nhưng con biết người cố chấp như cha sẽ chẳng thích làm núi đâu. Núi xa vời quá, trách nhiệm lại nặng nề nữa. Cha chỉ muốn làm cây cao bóng cả, hiền hòa bên con cha nhỉ. (Cảm ơn tôi đã đủ dũng cảm)
Cuộc đời rồi sẽ có lúc cho con biết buồn, biết ốm, biết cô độc, biết tủi thân, biết tức giận, biết thất vọng, thậm chí cả thất bại lẫn thất tình… Những khi tâm trạng không tốt, hãy nghĩ về nhà. Cha mẹ luôn là cha mẹ. Nhà luôn là nhà… (Nín đi con)
Có lẽ cuộc sống bộn bề hằng ngày khiến bản thân quên mất hình ảnh của gia đình. Gia đình là nơi ta muốn trở về đầu tiên, dù cho đi đâu, làm gì, ở đâu, thì gia đình luôn là chỗ dựa vững chắc cho mỗi người. (Những điều xinh đẹp giống như em)
Khi chúng ta bỏ qua những nhu cầu để hướng về gia đình và cảm thấy rằng mình có trách nhiệm, thì cũng là lúc chúng ta tự tạo ra cho mình được suy nghĩ vốn dĩ vẫn thuộc về những người xưa nay được gọi là trưởng thành vì biết cách lo lắng. (Lớn lên sẽ khác)
Không cần một ngày, chỉ cần cho em vài giờ đồng hồ thôi cũng được, em sẽ nói với mẹ rằng em yêu tất cả những gì mẹ đã làm, em yêu người mẹ đã hoàn thành được tất cả công việc đó, em yêu cuộc sống của ẹ, một cuộc sống mà không còn ai nhớ nữa. (Hãy chăm sóc mẹ)
Ai rồi cũng sẽ thay đổi, tình cảm nào rồi cũng sẽ không còn nguyên vẹn, nhưng cha mẹ vẫn vậy, tình thương con vẫn thế, đến một lúc nào đó bạn sẽ hiểu sự hi sinh của cha mẹ to lớn đến nhường nào, sự yêu thương của họ bao la ra sao. (Đừng lãng phí những ngày đẹp trời)
Chúng ta càng ngày càng gắt gỏng, càng ngày càng hà tiện thời gian và lòng nhẫn nại cho người thân. Vất vả ngược xuôi lâu như vậy rồi, một lòng muốn cứu rỗi thế giới, song lại quên về nhà rửa chén bát giúp những người thân yêu của mình. (Cảm ơn tôi đã đủ dũng cảm)
Nếu bạn biết lắng nghe và hiểu bố mẹ, hai điều khó tin sẽ xảy ra. Trước hết họ sẽ tôn trọng bạn hơn, hai là bạn sẽ có nhiều tự do hơn trong những quyết định riêng tư của mình. Nếu cảm thấy bạn hiểu họ thì họ sẽ sẵn lòng nghe bạn và sẽ tin bạn hơn. (7 thói quen của bạn trẻ thành đạt)
Hãy đối xử thật tốt với người anh chị em của mình, tốt hơn cả với người yêu hay bạn thân. Bố mẹ đã sinh ra họ để đến một ngày khi đấng sinh thành không còn nữa, khi cả thế giới quay lưng với bạn, thì bạn vẫn còn họ là thân thuộc, bạn sẽ không phải cô đơn một mình. (Con gái phải mạnh mẽ)
Ra phố thì ngon ngọt nói cười. Về nhà thì mặt như cái mâm. Vì không muốn xã hội đánh giá nên chúng ta dễ mắc cái sai lầm là tử tế với người ngoài, nhưng khó chịu với người nhà. Hãy nhớ, mình đã lớn khôn bằng mồ hôi nước mắt của cha mẹ chứ không phải nhờ xã giao của người dưng. (Con gái phải mạnh mẽ)
Vì sao các bạn có thể dành cả ngày để năn nỉ, dỗ dành người yêu của mình mà không thể dành một phút để dỗ dành cha mẹ của các bạn, người đã thức mỗi đêm để chờ cửa, lo cho các bạn từng miếng ăn giấc ngủ, hy sinh mọi thứ để đổi lấy sự đủ đầy, lớn khôn do các bạn, để rồi dù đã trưởng thành, mỗi lần các bạn gặp chuyện thì tóc cha lại bạc, nước mắt mẹ lại rơi. (Cứ bình tĩnh)
Mỗi bữa ăn chúng ta đều ăn rất nhiều thứ. Không chỉ là cơm mà còn là cà phê, là rượu, là những lời mắng mỏ, và đến một lúc nào đó, cả tuổi tác của chúng ta cũng trôi đi. Cha mẹ tò mò không biết con đã ăn cơm chưa, chính là muốn biết chúng ta có đang sống tốt hay không. Vì thế mà bất kể giờ giấc, cha mẹ vẫn luôn gọi cho chúng ta chỉ để hỏi một câu: “Con đã ăn cơm chưa?” (Phẩm cách của lời nói)
Hờ hững và vô tâm có thể không đồng nghĩa với bất hiếu. Nhưng chắc chắn không phải thứ chúng ta nên đối xử với nhau trong cuộc đời, huống hồ là ruột thịt. Cha mẹ tự đánh bản thân, cha mẹ đau. Cha mẹ đánh con, cha mẹ đau. Rồi đến một lúc nào đó của cuộc đời, chúng ta sẽ hiểu rõ được rằng: Con cháu chúng ta chính là sự phản ánh chân thật nhất phần đời kéo dài của chính chúng ta. (Lớn lên sẽ khác)
Cha mẹ bạn có thể không đúng, không thức thời, không hiểu những ước mơ và các mối quan tâm của bạn. Cha mẹ bạn cũng có thể áp đặt, nóng tính, nói chuyện không lí lẽ. Nhưng bạn tuyệt đối không được gắt gỏng hay dùng thái độ khó chịu đáp trả. Bạn đang nói chuyện với hai người đã dành trọn tuổi trẻ, sức khỏe và tiền bạc của họ cho bạn đấy! Ở ngoài tổ ấm gia đình, không ai có thể cho bạn những điều đó đâu. (Con gái phải mạnh mẽ)
Mỗi thành viên trong gia đình, trước hết, tìm cách lắng nghe để hiểu những suy nghĩ và cảm xúc của người khác, sau đó mới tìm cách để bộc lộ những suy nghĩ và cảm xúc của riêng minh. Thông qua sự thấu hiểu, họ xây dựng những mối quan hệ sâu sắc dựa trên sự tin tưởng và yêu thương. Họ đưa ra sự phản hồi có hiệu quả. Họ không từ chối đưa ra phản hồi, và cũng không tìm cách để được thấu hiểu trước. (7 thói quen tạo gia đình hạnh phúc)
Cha mẹ bạn có thể không chu cấp cho bạn được thứ bạn muốn. Cha mẹ bạn có thể không cừng chiều bạn theo cách bạn mong muốn. Nhưng cha mẹ cho bạn thứ lớn nhất cũng là điều trân quý nhất của họ, chính là cuộc đời và lòng yêu thương. Quá nửa cuộc đời họ sống vì bạn, quá nửa cuộc đời họ chăm lo cho bạn, quá nửa cuộc đời họ hi sinh cho bạn, quá nửa cuộc đời họ thuộc về bạn. Vậy nên hãy luôn biết ơn khi mình còn cha mẹ bên cạnh. (Đừng lãng phí những ngày đẹp trời)
Stt Buồn Về Gia Đình Cùng Sự Nghiệp Không Suôn Sẻ
+ Câu nói hay thể hiện tâm trạng buồn
Tâm trạng buồn sẽ khiến bạn luôn rơi vào trạng thái bi quan, Việc các bạn phải đối mặt với những chuyện buồn đó, vượt qua nó, thật là khó khăn. Nếu không trút nỗi lòng ra sẽ khiến mọi chuyện càng thêm vào ngõ cụt, Theo chúng tôi thfi chuyện buồn nào rồi cũng sẽ đi qua , sẽ nguôi ngoai theo thời gian.
– Điều đáng sợ nhất đối với mỗi người là mỗi ngày thức dậy. Và nhận ra trong cuộc sống mình không có người và điều gì để chờ đợi, cố gắng.
– Chỉ cần khoảng cách và khoảng cách đủ xa thì dù có thân quen cũng trở thành người xa lạ.
– Người ta khóc chưa chắc họ đã buồn, tôi cười chưa chắc tôi đã vui.
– Những lúc tôi mệt mỏi, buồn chán. Tôi chỉ muốn đi một nơi thật xa lạ, không có điểm đến, không biết ngày về.
– Không phải vết thương nào cũng chảy máu. Và cũng không phải không chảy máu là không bị đau.
– Có những nỗi đau trong cuộc sống mà người biết nên chỉ mình ta.
– Đường đời bao la rộng lớn. Nhưng không có nghĩa là chúng ta đi cùng trên một con đường.
– Khi mất đi thứ gì đó, thì vĩnh viễn bạn sẽ không thể tìm lại được. Do vậy hãy trân trọng những thứ trước mắt mà cuộc sống đã bạn tặng.
– Con người cũng như cây cỏ, cùng lớn lên, sinh sôi nảy nở. Và cuối cùng cùng cũng quay về với lòng đất. Khác biệt duy nhất là con người có cảm súc và lưu trữ lại kí ức.
– Điểm yếu khi ta còn trẻ là dễ mắc những sai lầm trong cuộc sống. Nhưng bù lại, chúng ta có sức sống mạnh mẽ. Dễ dàng hỏi phục và vươn lên.
Tổng hợp những câu nói hay về cuộc sông buồn chán
– Cho dù bạn giàu có đến đâu thì cũng không thể bù đắp những khoản rỗng trong tâm hồn.
– Thời gian là thứ quý giá mà cuộc sống ban tặng. Nó có thể đưa mọi thứ vào trong lãng quên.
– Trong cuộc sống, không có ai là người tốt và chân chính cả. Khi là người hùng của một nước thì chính bạn cũng là kẻ thù của quốc gia còn lại.
– Đơn sơ mới có hạnh phúc, đơn giản mới là cuộc sống.
– Hạnh phúc của mình phải do chính mình nắm bắt, phải do chính mình bảo vệ.
– Cuộc sống vốn nhiều đau khổ, hận một người là làm mình đau khổ thêm.
– Cuộc sống đầy ắp những việc không như ý, chúng ta chẳng thể nào né tránh. Điều duy nhất có thể làm là thay đổi góc nhìn về nó.
– Mưa xối xả xóa đi cơn nắng mùa hạ. Em hối hả xóa đi tất cả về anh.
– Đừng đánh rơi yêu thương, có được không anh?
Em chẳng muốn mình là bồ công anh trong gió vô vọng.
– Mây có thể che được nắng.
Nhưng. ..
Nụ cười, liệu có thể che hết nhữnq vị đắng của niềm đau??
– Tình yêu bắt đầu với nụ cười, lớn lên với nụ hôn, và kết thúc bằng giọt nước mắt.
– Giây phút người quay mặt bước đi, cuộc đời tôi đã không còn sức sống nữa.
– Tình yêu đôi ta giống như việc cùng kéo một sợi dây chun. Anh buông rồi, em giữ lại trọn vẹn toàn đớn đau.
– Thật đáng ngạc nhiên rằng ai đó có thể làm trái tim bạn tan vỡ chỉ bằng 1 câu nói, ấy vậy mà bạn vẫn yêu người ấy với từng mảnh nhỏ.
– Buồn nhất không phải là…
Không có ai ở bên cạnh
Mà… Buồn nhất… Là khi
Có người bước vào cuộc đời mình
Và…Lại bước ra đi..
– Ước gì trái tim mình là nước
Để không có những vết xước bên trong.
– Ai cũng nói: “Hãy nghe theo trái tim đi”. Tôi làm thế và nó vỡ rồi.
– Thế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời cuối đất cũng không gặp được anh, nhưng đồng thời thế giới cũng quá ư là nhỏ bé, gặp ai, cũng thấy giống anh.
– Có một người, dạy bạn thế nào là yêu nhưng không yêu bạn. Có một người, trao cho bạn hàng ngàn nỗi nhớ nhưng chẳng bao giờ nhớ về bạn.
– Vì em yêu anh thật lòng, trước hàng trăm lí do từ bỏ. Vậy nên đừng hỏi vì sao em luôn cố tìm ra một lí do để tiếp tục yêu.
– Lý trí nói rằng phải quên em nhưng trái tim chẳng nghe lời, vẫn cứ đập liên hồi khi gần em.
– Đêm nay, đêm mai, đêm mai nữa tôi nhớ một người không nhớ tôi.
– Anh và em như hai đường thẳng song song không một tia hy vọng.
– Em thật ngốc. Luôn từ chối những bàn tay sẵn sàng đưa ra. Chỉ đợi một bàn tay mà suốt đời này em chẳng thể nắm được.
– Trời cho em đôi mắt là để nhìn những điều tốt đẹp. Vậy sao cứ nhìn anh hoài rồi lặng lẽ cụp mi khi người ra đi lạnh nhạt.
– Đau khổ nhất là khi… thương ai đó, nhớ ai đó mà không được nói chuyện.
– Yêu đơn phương giống như đi trên cát vậy. Bước rất nhẹ nhưng vết lún vẫn rất sâu.
– Tớ yêu đơn phương, vì thế tớ không bắt buộc cậu đáp trả tình cảm của tớ.
– Có những nỗi nhớ không được đặt tên, có những yêu thương không được gửi trao nhưng vẫn lâng lâng một niềm hạnh phúc vì được yêu đúng cảm xúc trái tim
– Vì quá thương người nên em vẫn đi bên lề
Sợ nếu yêu rồi ta sẽ mất nhau thôi!
STT buồn khi cuộc sống bế tắc
1.1 Thế giới này sao vậy nhỉ? Chắc có lẽ hoang đảo mới chính là chỗ dành cho tôi ẩn nấu.
1.2 Trên bầu trời kia có hang vạn ngôi sao. Vậy tôi chính là ngôi sao xấu nhất.
1.3 Con đã làm ba thất vọng thật rồi. Con khiến ba xấu hổ vì không trở nên thành công và vĩ đại trong cuộc sống này.
1.4 Người ta một bước tới nơi còn tôi thì đi hoài mà chẳng tới đích đến.
1.5 Một khi tình yêu mang đến sự thất vọng thì liệu rằng tình cảm có còn nguyên vẹn như trước không.
1.6 Cứ nghĩ rằng: Sự thất bại nào trong cuộc sống cũng có thể giải quyết được.
1.7 Bạn đừng cố níu lấy những gì mình đã mất. Thứ gì đã mất đi thì đừng mong tìm lại.
1.8 Cuộc sống này sao tôi đi đến đâu, làm bất cứ việc gì cũng cảm thấy một màu đen tối.Ánh sáng thì le lói cuối con đưởng.
1.9 Sự thất vọng xâm chiếm lấy tâm hồn tôi khi tôi biết được rằng em yêu tôi không thật lòng.
1.10 Công việc thì nhiều mà tiển lương thì quá ít. Thất vọng thật chứ.
1.11 Những sự cống hiến hết mình trong công việc cũng chỉ đổi lại môt sự thật đó chính là sự thất vọng.
1.12 Thất bại và thành công có lẽ sẽ luôn đi đôi với nhau. Nhưng tại sao thất bại lại tồn tại nhiều hơn thành công.
1.13 Đừng lo lắng quá nhiều vì công việc nào cũng sẽ có hướng giải quyết.Đừng hy vong nhiều rồi cũng sẽ mang về nhiều thất vọng.
1.14 Nếu con gái mất đi người mình yêu sẽ cảm thấy mình cô đơn.còn con trai mất đi tình yêu thì điều đó chính là sự thất bại to lớn trong việc giữ lấy tình cảm.
1.15 Cuộc đời bạn đang là một trang giấy trắng, bạn đừng vội buồn và hãy cầm bút vẽ nên một bức tranh tươi sáng nhất.
1.16 Những người bên cạnh bạn đang gây ra những sai lầm. Bạn đừng vộ thất vọng mà hãy cho họ cơ hội khắc phục sai lầm đó.
Tổng Hợp Stt Buồn Chán Về Cuộc Sống Gia Đình Không Hạnh Phúc
Stt hay về cuộc sống gia đình không hạnh phúc
1. Cuộc sống này : * Có những nỗi đau chẳng thể gọi thành tên * Có những điều mà lý trí chẳng giải thích nổi * Và trái tim thì cứ tự ý quyết định * Vì thế mà. . . * Hãy cứ yêu thương. . . * Hãy cứ ước mơ . . . * Hãy cứ là chính bản thân mình . . . * Hãy buông tay khi không thể níu giữ. . . * Hãy cứ khóc đi. . . . . . nếu như sức chịu đựng vượt qua giới hạn của bản thân.! . . . và. . . * Ngủ một giấc thật dài thật sâu. . . . . . để những nỗi sẽ trôi vào quên lãng. . .
2. Ai giận tôi thì nhớ bỏ qua* *Đừng mang tức tối cất về nhà* *Kẻo rồi trăn trở đêm không ngủ* *Tức quá thành yêu ráng chịu nha* *Nếu iu thì phải iu vô hạn* *Nếu kết bạn thì kết bạn vô bờ* *Sống trên đời phải có ước mơ* *Tìm hạnh phúc chứ ko xin hạnh phúc
3. Thích 1 người là chỉ cần ở bên cạnh người ấy cũng thấy vui Còn yêu một người là dù không vui cũng muốn ở bên người ấy…
4. Sống…!!! Thì đừng quan tâm người khác nói gì về mình…? Lý do rất dễ hiểu là : Chỉ có mình mới biết mình là ai. Tại vì… Lắm lúc người ta chỉ nhìn mình = 1 con mắt..nghe 1/2 và hiểu 1/4 nhưng lại kể gấp đôi
5. Sống…!!! Thì đừng quan tâm người khác nói gì về mình…? Lý do rất dễ hiểu là : Chỉ có mình mới biết mình là ai. Tại vì… Lắm lúc người ta chỉ nhìn mình = 1 con mắt..nghe 1/2 và hiểu 1/4 nhưng lại kể gấp đôi
6. – Ăn cơm MẸ nấu, ngủ giường CHA… – Được sống trong cái gọi là NHÀ.. – Ấm êm, hạnh phúc, thật MAY MẮN.. – Tại sao cứ nghĩ cho riêng ta?? – Gánh nặng cuộc đời, ai bằng MẸ? – Lam lũ khổ sở ai bằng CHA? – Cần lắm CHA MẸ sống mãi mãi.. – Để luôn cho con một MÁI NHÀ…
7. Gia đình không phải là việc bạn mang trong mình dòng máu của ai mà nó nằm ở chỗ bạn yêu thương ai, chia sẻ và quan tâm đến ai.
8. Ở cuối cuộc đời mình bạn sẽ nhận ra không bao giờ nuối tiếc khi không qua một bài thi, hay thắng lời trong một sự tranh cãi… mà cái bạn đáng nuối tiếc đó chính là gia đình mình, vì không có thời gian bên cạnh những người yêu thương.
9. Không có một gia đình nào là hoàn hảo cả… vẫn có sự cãi vã, vẫn có chiến tranh, thậm trí là sự lạnh lùng trong một thời gian rất dài, nhưng suy cho cùng, gia đình vẫn là gia đình và không có sự chia cắt nào làm tan rã một mái ấm yêu thương đó.
10. Hãy luôn yêu thương gia đình mình ngay khi có thể, vì không gì là bất biến. Nếu một ngày những chuyện không may xảy ra thì lúc đó hối hận cũng đã quá muộn.
11. Hãy trân trọng những gì mà bạn và gia đình bạn đang có, tức là chúng ta đang xây dựng một sự gắn kết cho một tương lai tươi đẹp hơn, với đủ yêu thương trong một mái ấm.
12. Bạn đừng nhìn thấy một gia đình nào đó hạnh phúc là nghĩ họ không từng trải qua những sức mẽ, sự cãi vã… vì họ đã trải qua rồi cho nên biết cách để xây dựng một tình cảm gia đình tốt hơn.
13. Nếu không có nhà, không có gia đình thì con người ta làm gì có hạnh phúc? Vậy trên thực tế có nhiều người không có nhà, không có gia đình, vậy họ làm sao để hạnh phúc.
14. Trong cuộc sống, ai cũng cần ít nhất một điểm tựa, điểm tựa đó là niềm tin, sự kì vọng, mục đích, tình yêu… và một điểm tựa vững chất đó chính là gia đình bạn.
15. Dù cuộc sống có bộn bề và tấp nập đến đâu, dù người có lớn bao nhiêu và đi đâu chăng nữa thì cũng cần một điểm tựa, một nơi để tìm về, một mái nhà thân thương.
16. Rất nhiều người thức đêm không phải vì mất ngủ, cũng không phải vì phải làm 1 công việc nào đó. Có lẽ là vì sự mệt mỏi tinh thần đã ngăn họ nghỉ ngơi
17. Ngôi nhà nhiều tiếng cười cũng là ngôi nhà nhiều phiền muộn.
18. Khả năng li dị khiến cả hai bên trong một cuộc hôn nhân nghiêm túc hơn khi tuân thủ những trách nhiệm với nhau. Li dị giúp cải thiện đạo đức và tăng dân số.
19. Tình yêu chúng ta có trong tuổi trẻ chỉ là hời hợt so với tình yêu mà một người đàn ông già nua dành cho người vợ già của mình.
20. Sự tưởng tượng của phụ nữ diễn ra rất nhanh chóng; nó nhảy từ thán phục sang tình yêu, rồi từ tình yêu sang hôn nhân chỉ trong khoảnh khắc.
21. Người đàn ông thành công là người kiếm được nhiều tiền hơn vợ mình có thể tiêu. Người phụ nữ thành công là người tìm ra được người đàn ông đó.
22. Khi một người đàn ông trộm mất vợ của anh, không có sự trả thù nào thâm độc hơn là cứ để hắn giữ lấy nàng. Ôi! Có biết bao nỗi thống khổ nằm trong cái vòng nhẫn cưới nhỏ xinh.
23. Hãy luôn nhớ rằng điều quan trọng nhất trong một cuộc hôn nhân tốt đẹp không phải là hạnh phúc mà là sự ổn định.
24. Hôn nhân và gia đình là món quà ân sủng Thiên Chúa dành cho chúng ta để giúp ta có thể cảm nghiệm mức nào đó của tình yêu vô tận kết hợp giữa ba ngôi vị: Cha, Con và Thánh thần.
25. Tôi nghĩ khi đến một độ tuổi nào đó, một vài người đàn ông sợ trưởng thành hơn. Có vẻ đàn ông càng già thì họ lại càng đi tìm vợ trẻ.
Nguồn: Tổng hợp
Bạn đang đọc nội dung bài viết Trích “Không Gia Đình” – Hector Malot trên website Altimofoundation.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!