Top 10 # Xem Nhiều Nhất Stt Hay Về Phật Pháp Mới Nhất 3/2023 # Top Like | Altimofoundation.com

Thầy Thích Pháp Hòa Và 100 Bài Thuyết Giảng Phật Pháp Hay Nhất

Thầy Thích Pháp Hòa như vị Bồ Tát Sống mang duyên lành khắp mọi nơi đến mọi người. Khi nghe Thầy thuyết pháp bạn sẽ cảm nhận được sự an lạc hạnh phúc nhất trong thân tâm. chúng tôi xin giới thiệu đến các bạn danh sách hơn 100 bài thuyết giảng Phật giáo hay và ý nghĩa nhất của Thầy.

Giới thiệu Thầy Thích Pháp Hòa

Tiểu sử Thầy Thích Pháp Hòa

Đại đức Thích Pháp Hòa thế danh là Toàn Huỳnh, sinh năm 1974 tại Cần Thơ – Việt Nam. Thầy sang Canada định cư vào năm 12 tuổi và xuất gia năm 15 tuổi. Thầy nhận chức vụ trụ trì Tu Viện Trúc Lâm (Canada) vào năm 2006 và Tu Viện Tây Thiên (Canada) vào năm 2007.

Với sự tinh thông, uyên bác của mình Thầy thường xuyên thuyết giảng phật pháp cho chúng sanh. Những bài giảng của Thầy đều mang đến sự hoan hỉ, vui và an lạc cho thính chúng. Mỗi lời Thầy giảng đều ấm áp thân tình, nhẹ nhàng mà nhiều ý nghĩa. Từ đó giúp người nghe nhận ra chân lý hay trong đó để tự sửa chữa bản thân, hoặc để tìm ra một lối thoát, hay đơn giản là nhận biết những việc xảy ra quanh mình thì cần phải làm thế nào. Có khi biết để khuyên nhủ người khác khi họ vô minh họ bế tắc.

Tu Viện Trúc Lâm do Thầy Thích Pháp Hòa trụ trì

Tu viện Trúc Lâm lúc mới khai sinh tọa lạc tại 10604-108 Street, là một tòa nhà có 3 tầng và 9 phòng. Vì là văn phòng chúng của viện nên hầu như tất cả các hoạt động sinh hoạt của Tu viện đều diễn ra ở cơ sở này như tu học, giáo dục, văn hóa, gia đình Phật tử… Sau đó vì nhu cầu phát triển nên năm 1992, Tu viện đã bán lại cơ sở này và mua một cơ sở khác ở địa chỉ 10155-89 Street, là một ngôi nhà thờ cũ rộng gần 3.500 spft.

Đến năm 1996, Viện đã quyết định mua một sở đất rộng hơn ở địa chỉ 113288-97 Street, thuộc khu trung tâm của thành phố Edmonton để xây dựng tu viện ngày nay. Một tòa nhà 2 tầng rộng 12.400 sqft được xây cất và đi vào hoạt động tháng 6/1997. Tu viện có dáng vẻ kiên cố và đầy lặng lẽ, xung quanh là những bờ tường bao bọc dày chắc, khuôn viên chùa là những bờ sân rộng thoáng được tráng phảng để lối cho xe ra vào. Vì chùa nằm ngay phố nên không có nhiều cảnh trí thiên nhiên, đâu đó vài tán cây rợp lá. Tuy thế, Tu Viện Trúc Lâm vẫn luôn gần gũi với đời sống tâm linh của bao người.

Tổng quan về bài thuyết pháp “Người khéo nói”

“Lời nói chẳng mất tiền mua

Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”

Câu ca dao từ muôn đời ấy vẫn là một triết lý dạy về cách sống vô cùng đúng đắn và sâu sắc. Trong xã hội rộng lớn, các để kết nối người với người chính là sự giao tiếp. Bài thuyết giảng “Người khéo nói” của thầy Thích Pháp Hòa đề cập đến vấn đề cách cư xử của con người với nhau trong cuộc sống. Cũng là một câu nói, một hành vi nhưng sự khéo léo, tế nhị, biết tôn trọng người khác sẽ giúp chúng ta nhận về những điều tốt đẹp. Bằng giá trị nhân văn được truyền tải qua bài thuyết pháp, “Người khéo nói” xứng đáng là một trong những bài thuyết giảng Phật giáo mà mỗi chúng ta đều nên lắng nghe, nghiền ngẫm và thay đổi cách sống của mình sao cho nhân văn hơn, tốt đẹp hơn.

Bạn nói như Phân, như Hoa hay như Mật?

Bắt đầu buổi Thuyết pháp, Thầy Thích Pháp Hòa kể câu chuyện về 2 chú ếch bị rơi xuống hố. Qua câu chuyện này thầy gửi gắm đến thông điệp là sự sống hay cái chết nằm ngay miệng của chúng ta. Nếu là một lời động viên khuyên khích thì sẽ giật người kia đứng dậy, còn là lời khổ não bi ai thì có thể sẽ làm người kia ngã quỵ dọc đường. Trong kinh Phật dạy có ba hạng người nói chuyện: Có người nói như PHÂN, có người nói như HOA và có người nói như MẬT.

Thế nào là hạng người nói như phân? Đây là ám chỉ những người nói không đúng sự thật, thêu dệt, dối trá, nói ác ngữ.

Thế nào là hạng người nói như hoa? Đây là những người nói đúng sự thật, không thêu dệt câu chuyện, không dối trá, không nói ác ngữ.

Thế nào là hạng người nói như mật? Đây là những người không những nói đúng sự thật mà còn luôn nói những lời hữu ích, hướng thiện, lễ độ, khả ái, đi đến tâm người nghe và được nhiều người quý mến.

Bạn thuộc hạng người nào???

Thầy Thích Pháp Hòa thuyết giảng “An trú trong hiện tại”

Làm thế nào để an trú trong cuộc sống?

An trú trong hiện tại có nghĩa là dừng lại một cách an ổn trong từng giây phút của hiện tại. Ngày mai thuộc về tương lai, nó chưa đến thì chúng ta không nói trước được điều gì. Hôm qua là chuyện quá khứ, có nghĩ đến cũng không thay đổi được gì. Chúng ta chỉ còn lại NGÀY HÔM NAY. Chúng ta chỉ có thể tung hoành trong một ngày thật ngắn ngủi mà thôi. Hãy biết quý trọng ngày hôm nay.

Làm thế nào để được bình an trong một cuộc sống xô đẩy?

Vật chất vốn không phải là hạnh phúc thật sự, mà là những kích thích ham muốn của thể xác lẫn tâm hồn. Hạnh phúc mà Đức Phật nói đến là xuất phát từ tâm linh, cho nên người ta phải ổn định phần tâm linh của chính mình.

Chúng ta phải biết cách tạo được sự bình an trong một cuộc sống đầy cám dỗ, phiền não và đau khổ. Đạo Phạt có nhiều phương pháp để an trú. Trong đó đặc biệt phải biết Tam thường bất túc, tức là để có hạnh phúc thì chúng ta phải có 3 cái đừng bao giờ đủ:

Không nên ăn quá no.

Không nên ngủ quá nhiều.

Không nên mặc quá dư thừa.

Ai làm cho ta khổ?

Khi khổ người ta thường đổ lỗi cho hoàn cảnh: tại hoàn cảnh gia đình, tại hoàn cảnh xã hội, tại người này làm cho tôi khổ, tại người kia làm cho tôi khổ… Thế tại sao người sống trong điều kiện tốt mà tâm vẫn khổ? Người sống trong hoàn cảnh xấu mà lòng an vui?

Đức Phật dạy vì vô minh, phiền não mà con người phải khổ chứ không phải do những điều kiện. Do nhận thức không đúng sự thật về bản chất của các sự việc xảy ra trong cuộc sống, không hiểu duyên sinh nhân quả nên sinh khởi các phiền não tham – sân -si, dẫn đến khổ đau. Tự mình làm mình khổ, nhưng mình lại không nhận thấy điều đó.

Nếu mình nhìn sự vật, sự việc diễn ra với cái tâm kỳ thị, đố kỵ và ganh ghét thì mình không thấy được sự thật, không hiểu rõ những gì mình đang thấy, đang nghe, đang tiếp xúc. Nếu nhìn mọi việc với cái tâm vẩn đục phiền não cấu uế như thế thì mình thấy ai cũng xấu xa, thấy ai cũng lầm lỗi nhưng thực tế họ rất nhiều điểm đáng yêu quý và đáng học hỏi. Nếu nhìn người khác với cái tâm tham sắc, tham tài, với cái tâm vị kỷ vị thân thì mình sẽ không thấy được cái xấu, cái dở của họ. Nhận thức sai lầm dẫn đến hành vi sai trái, việc không thành tự thấy khổ.

Làm sao để sống đơn giản?

Đức Phật đã thấy rõ nhân quả mà con người đã khởi tạo và thọ lãnh từ vô lượng kiếp cho đến nay trùng trùng, lớp lớp hình thành nên đời sống con người trong hiện tại. Nhân đưa đến quả, quả lại làm nhân, vừa là nhân của cái này lại là duyên cho cái khác. Phước hết thì nghiệp tới, nghiệp hết thì phước về.

Vì vô minh không thấy được duyên sinh nhân quả, vạn pháp vô ngã nên sinh khởi các phiền não, tham ái, chấp thủ lại sinh ác nghiệp. Nếu hiểu được bản chất của những quy luật trong cuộc sống, khi có sự rèn luyện ý chí, sự tu tập tâm thì con người sẽ bớt khổ hơn. Mục đích sâu xa của đạo Phật là chuyển hóa những khổ não và có được an lạc hạnh phúc ngay trên cuộc đời này.

Sống đơn giản khó hay dễ là do bản thân mỗi người quyết định. Nếu tâm thanh tịnh, sáng suốt, không còn vô minh, phiền não, có chánh tri kiến, trí tuệ, tâm không điên đảo mộng tưởng thì khổ đau sẽ vắng , hạnh phúc an lạc có mặt.

Top 100 bài thuyết giảng hay nhất của Thầy Thích Pháp Hòa

Sức Mạnh Kiên Cố

Nhân Quả Nghiệp

Chánh Niệm

Quy Y

Rỗng Tâm

Khó Dễ Trong Đời

Các pháp chỉ là Giả

Mùa Xuân Di Lặc

Ước nguyện cao đẹp

Tu trong bổn phận

Diệu Nghĩa Bồ Đề

Sám Hối Nghiệp Chướng

Phát Tâm Học Đạo

Bồ Tát Tại Gia (Phần 1 – 50)

Tu Nhà, Tu Chợ, Tu Chùa

Vì Đời Vô Thường (Vấn Đáp)

Tưởng Niệm Hai Người Mẹ

Buông

Trú Nơi Trong Mát

Tám Không Của Người Tu

Phương Tiện Trên Đường Tu

Lợi Ích Tu Học

Chỉ Nhớ Trên Đầu Một Chữ Như

Vững Chãi

Mưa Pháp Thấm Đất Tâm

Thanh Lọc Thấy Biết

Hạnh Phúc Được Làm Người

Làm Sạch Trong Ngoài

Cầu Phước

Hiểu Sâu Thương Lớn (Vấn Đáp)

Giữ Vững Đạo Tâm

An Trú Vững Chãi

Thường Tùy Phật Học

Trong Đời Có Đạo (Vấn Đáp)

Tô Đẹp Cuộc Đời

Chẳng Hy Cầu, Tham Luyến

Thánh Tăng Tài Lộc

Tự Vấn

Mười Hành Pháp

Tham Và Dục (Vấn Đáp)

Người Leo Núi

Phương Tiện và Thủ Hộ

Con Chó Trong Kinh Và Đời Thường

2 Quên 3 Nhớ

Sống “Hơn” Chân Thật

Chăm Sóc Đất Tâm

Người Tu Như Ánh Trăng

Phước Sanh

Xây Dựng Và Gìn Giữ

Thành Tựu Sự Giáo Hóa

Số Và Nghiệp (Vấn Đáp)

Pháp Đạo – Đạo Pháp Là Gì?

Tượng Phật Nào Thờ Tốt ?

Hình Thức và Nội Dung 2

Hình Thức và Nội Dung 1

Người Sống Có Ý Thức

Bốn Loại Ngã Chấp

Kiểm Điểm Cuối Năm

Hạnh Giải Tương Ưng

Tu Là Một Nghệ Thuật

Người Trụ Trì

Tam Bảo Bất Biến (Vấn Đáp)

Tu Nhân Tích Đức

Bồ Tát Và Hiếu Lễ (Vấn Đáp)

Báo Hiếu Cứu Khổ

Người Có Ba Mắt Phần 2

Người Có Ba Mắt 1

Thể Hiện Tình Thương

Tỉnh Lặng Chiếu Soi (Vấn Đáp)

Phát Triển Tâm Từ

Nuôi Dưỡng Niệm Lành

Tịnh Lắng Ba Nghiệp

Chân Ngôn Trong Cuộc Sống

Vạn Hạnh Là Pháp Tu

Có Tu Mới An (Vấn Đáp)

Tu Trong Nhẹ Nhàng (vấn đáp)

Khủng Bố

Oai Thần Phật Pháp

hãy nên Tập Buông Cho Nhẹ

Không Tu Mà Tu (Vấn Đáp)

Đừng – Để Có Hạnh Phúc

Thành Tựu Cho Mình Và Người

Bốn Loại Tịnh Độ (Vấn Đáp)

Người Mang Gánh

Cảm Thông

Vì Sao NỮ Đi Chùa Nhiều Hơn NAM (vấn đáp)

Phật Dạy Báo Hiếu

Ý Nghĩa Mùa An Cư

Khải Tường

Phước Sương (Vấn Đáp)

Ước Và Nguyện

Vui Với Những Gì Mình Có

Mục Liên Cứu Mẹ

Pháp Khí Thiền Môn

Bài Học Từ Con Cọp

Cầu Vồng Muôn Sắc

Chuyên Cần Tu Tập

Huân Tu (vấn đáp)

Phật Pháp Thắng Mọi Pháp

Nuôi Dưỡng Chú Bé “Phật”

Cuộc đời vốn ngắn ngủi, chúng ta hãy sống sao cho trọn vẹn từng phút giây. chúng tôi hy vọng thông qua bài viết này, các bạn sẽ tìm cho mình những bài thuyết giảng Phật pháp của thầy Thích Pháp Hòa hay và ý nghĩa nhất để lấy đó làm chân lý sống cho riêng mình.

Phật Pháp Vô Biên : 14 Lời Phật Dạy

14 lời Phật dạy

Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình

Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá

Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại.

Bi ai lớn nhất của đời người là ghen tị

Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất chính mình.

Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu.

Đáng thương lớn nhất của đời người là tự ti.

Đáng thương lớn nhất của đời người là biết đứng lên sau vấp ngã

Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng.

Tài sản lớn nhất của đời người là sức ép, trí tuệ.

Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm.

Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung.

Khuyết điểm lớn nhất của đời người là kém hiểu biết.

An ủi lớn nhất của đời người là bố thí.

Suy luận chung

Qua 14 lời Phật dạy ta có thể tựu chung lại là cuộc đời của mỗi con người hạnh phúc hay khổ đau phụ thuộc vào chính bản thân mỗi người. Các yếu tố bên ngoài chỉ là những tác nhân để thử thách xem con người có vượt qua được chính không chứ nó không có tính quyết định. Hãy cứ sống một cách tự tin, yêu chính con người mình,dù có bị vấp ngã thì cũng đừng bao giờ đánh mất niềm tin vào cuộc sống mà hãy biết đứng lên , sống chân thật, loại bỏ đi những tính xấu như anh ghét đố kỵ để tâm hồn được thanh thản hơn.Trong lao động và học đừng bao giờ cho mình là nhất “ núi cao thì sẽ có núi cao hơn “ vì thế đừng bao giờ ngừng học hỏi để hoàn thiện bản thân mình hơn. Với những ai bất hơn mình hãy biết bố thí để tích thêm ơn đức.

Đối với những người xung quanh hãy biết khoan dung và chia sẻ nhiều hơn thì ta cũng sẽ nhận lại được như vậy. Và điều quan trọng nhất hãy trân trọng tình cảm mà người khác dành cho mình để cuộc đời có thêm ý nghĩa. Làm được như vậy ta sẽ cảm nghiệm rõ Phật pháp vô biên và huyền diệu ra sao.

Đức Phật Dạy Về Phương Pháp Làm Chủ Bệnh Tật

Ai cũng biết Đức Phật ngoài mười hiệu tôn quý thì còn được xưng tán là y vương hay bậc thầy của các thầy thuốc trong việc trị liệu tâm bệnh của toàn thể chúng sanh. Không chỉ riêng chữa trị tâm bệnh mà Ngài còn là một vị thầy thuốc đúng nghĩa có thể chữa trị cả thân bệnh nữa. Vì chắc rằng bệnh tật hay ốm đau vốn không chừa một ai nên con người hiểu về bệnh trạng của mình nhằm có cách trị liệu cũng như điều dưỡng thích hợp khiến bệnh mau lành là một điều rất cần.

Vượt qua bệnh tật

Bệnh tật chắc chắn là một thứ gì đó thật bình thường và tự nhiên, mà mỗi con người không thể nào tránh được trong thời gian tồn tại của mình. Vì thế mà chính Đức Phật đã khuyên mỗi người chúng ta hãy xem nó như một đề tài để khảo sát cũng như nghiên cứu, hòng giúp bản thân mình khám phá ra các phương pháp thích nghi nhằm chữ trị nó. Nhờ đó chúng ta chắc chắn sẽ có thể hướng sự cảm nhận của mình vào con đường giúp ta có thể loại bỏ mọi thứ chướng ngại. Thể dạng an bình và tươi mát hay một hình thức an trú nào đó đều có thể hiện ra với mỗi chúng ta từ bệnh tật.

Hãy đến với Đức Phật để chữa trị bệnh tật

Đối với Phật giáo thì khổ đau không phải chỉ là những thứ đớn đau trên chính thân xác và những bấn loạn trong tâm thần, mà nó còn là sự già nua cũng như cái chết mọi thứ hiện hữu và trói buộc chúng ta trong thế giới luân hồi này. Phật giáo đưa bản thân con người hướng vào một chủ đích cao quý cũng như dứt khoát hơn nhiều là mang lại cho mỗi người chúng ta một sức khỏe vĩnh viễn, vẹn toàn và tuyệt đối hơn, có thể loại bỏ được mọi thứ khổ đau mang tính cách hiện sinh trong chính thế giới hiện thực này đó đã là sự giải thoát và giác ngộ tối thượng.

Phật Giáo đối với vấn đề sức khỏe và bệnh tật

Trong quan điểm Phật Giáo thì sức khỏe lành mạnh chính là kết quả tương quan với nghiệp thiện trong quá khứ và ngược lại. Điều này có thể nhấn mạnh mối liên hệ giữa đạo đức cũng như sức khỏe. Chắc chắn sức khỏe mỗi người tùy thuộc vào lối sống của bản thân ta, có thể hiểu như cách mà chúng ta suy nghĩ, cảm nhận hay sống. Bệnh tật chính là hệ quả của lối sống không lành mạnh, chẳng hạn, như một người trụy lạc về sắc dục. Yếu tố đạo đức này là theo quan điểm Phật Giáo về sức khỏe luôn đóng vai trò rất quan trọng đối với mọi hoạt động tinh thần cũng như thực hành tôn giáo trong việc thăng tiến sức khỏe và trị liệu.

Các điều kiện trị liệu bệnh tật trong kinh điển Phật giáo

Bên cạnh những phương cách điều trị bằng thức ăn hay dược liệu thì chắc chắn người bệnh cũng cần được chăm sóc về phương diện tinh thần. Những pháp an ủi như quán thập tưởng chính là những liệu pháp điều trị về phương diện tinh thần. Ở đây, việc tìm hiểu vì sao thất giác chi được vận dụng nhiều như một liệu pháp trị bệnh hay một yêu cầu cần làm sáng tỏ. Căn cứ vào kinh điển và luật tạng thì cho thấy, tùy theo bệnh tình của từng đối tượng mà có thể sử dụng liệu pháp điều trị tương ứng.

Nghi thức tụng niệm giúp chữa lành bệnh tật

Bằng nghi thức tụng niệm bản thân ta thường nghĩ rằng đức Phật có thể ban cho mình phước về tuổi thọ hay tiêu hết bệnh tật cho nên ta thành tín về điều đó. Nhờ sự tập trung mà chắc hẳn nỗi đau được quên đi một phần nào đó. Về phương diện tâm lý thì nó cũng thay thế nhưng có điều kiện, trong khi phương pháp thay thế lý tâm hóa có lẽ vẫn tốt hơn. Dĩ nhiên, tâm lý của người bệnh luôn có những phức tạp tùy theo người đó là Phật tử hay không hoặc ở tuổi trẻ hay già.

Đức Phật dạy không nên quá lo lắng về bệnh tật

Bệnh tật là một thứ gì đó cần phải nghiên cứu và suy tư, thế nhưng đồng thời Đức Phật cũng luôn khuyên mỗi người chúng ta không nên quá lo lắng về các chuyện ấy chỉ cần cố gắng luyện tập một cách nhẹ nhàng, có nghĩa là chỉ cần vừa phải ví dụ như khi hô hấp, chẳng cần phải cố gắng hít vào hay thở ra. Và cũng bởi vì cho dù có quá lo lắng, chỉ khiến tâm thêm phiền muộn, thân thêm nặng nề mà không dứt bệnh. Lo lắng đó nên thể hiện ở việc mình lo lắng cho người săn sóc, lo lắng cho những gì còn dang dở.

Chắc chắn rằng đã bệnh thì sẽ đau và khổ. Nhưng không vì thế mà để bản thân cau có khó chịu, nhất là làm như vậy đối với người săn sóc mình. Luôn cảm ơn và thương kính người đã cố gắng săn sóc cũng như giúp đỡ ta trong lúc ốm đau. Nhờ bệnh bản thân con người mới hiểu ra mình cần đến mọi người và ai mới thực sự là người thương quý mình. Hay tình thương của Đức Phật đối với chúng sanh thật là bao la rộng lớn. Học theo đức hạnh của Ngài, người con Phật nguyện trị liệu bệnh tật cho thân tâm mình và chắc chắn sẻ chia năng lực và tuệ giác để giúp người vượt qua bệnh tật.

Lời Phật Dạy Về Việc Sử Dụng Tiền Bạc Đúng Pháp

Tiền bạc của cải chỉ là phương tiện

Tiền bạc của cải là phương tiện trao đổi để sử dụng hữu ích trong mối quan hệ của đời sống như ăn uống, ngủ nghỉ là nhu cầu cần thiết của con người. Về cơ bản, con người là chúng sinh cõi dục, do dục mà được sinh ra và hiện hữu, con người cần có các nhu cầu ăn, mặc, ở, bệnh, nghỉ ngơi, giải trí, hoạt động đi lại, giao tiếp và thưởng thức các cảm xúc khoái lạc giác chúng tôi người không thể sống mà không ăn uống, ngủ nghỉ, vui chơi giải trí, thư giãn sau khi làm việc.

Tài sản của cải vật chất vốn là huyết mạch để bảo tồn sự sống cho tất cả mọi người. Mạch nhảy, máu lưu thông chạy khắp cơ thể nên con người mới sống và tồn tại. Tài là khả năng con người có được nhờ học hỏi, nghiên cứu, tìm tòi, luyện tập và biết vận dụng phát huy vào trong đời sống để mưu cầu hạnh phúc.

Ngày xưa, khi con người chưa biết xài tiền nên chỉ trao đổi hàng hóa bằng các phương tiện vật chất để đáp ứng nhu cầu sinh sống. Sau này con người văn minh, tiến bộ nên chế ra tiền để làm phương tiện cân bằng giá trị vật chất, tiền là đầu mối quan trọng làm con người đam mê phát huy tài năng để có được nhiều tiền.

Mặt phải, trái của sự giàu có

Ai cũng có ước mơ mình sau này trở nên giàu có, trừ những người đã đang sống trong những gia đình khá giả. Và ai cũng có thể ước mơ mình có khối tài sản khổng lồ, những căn biệt thự với sân vườn đẹp mắt, có hồ bơi, các loại xe sang, máy bay riêng để thỏa mãn những gì mình mong muốn.

Vậy, điều gì đã xảy ra với những người đã đạt được những gì họ tham vọng và mong muốn.

Tiền có thể mang lại những đổi thay trong cuộc sống, theo hai hướng tích cực và tiêu cực. Một gia đình khi làm ăn được lợi nhuận càng nhiều thì tham vọng càng lớn “thuyền to sóng lớn”. Tuy nhiên có nhiều người rất ham thích tiền, mê tiền đến nỗi lãng quên trách nhiệm đối với gia đình, người thân.

Người có nhiều tiền của chỉ mang lại sự thoải mái về các phương diện vật chất, nhưng rất lo lắng và sợ hãi, cho nên họ hay tìm kiếm các thầy tướng số để chỉ bày cách gìn giữ của cải. Họ không biết rằng, hiện tại giàu có là do biết gieo trồng phước báu nhiều đời, nên ngày nay mới có được như vậy.

Sự thoải mái về vật chất đủ đầy, không tạo nên hạnh phúc hay sự mãn nguyện thậm chí có thể làm cho chúng ta có rất nhiều kẻ ganh ghét, tật đố muốn hãm hại vì quy luật cạnh tranh để tồn tại. Sống thoải mái về mọi phương diện vật chất là điều tốt, nhưng cảm nhận được bình yên, hạnh phúc mới là lý tưởng sống lâu dài.

Sự giàu có cũng làm lộ ra bản chất của con người, nếu chúng ta là một người hiểm độc, việc trở nên giàu có sẽ khiến người đó trở nên mưu ma chước quỷ hơn. Ngược lại, nếu chúng ta là người nhân từ đức độ thì việc giàu có đó, sẽ đóng góp lợi ích thiết thực cho xã hội.

Sự giàu có cũng làm ảnh hưởng đến mối quan hệ với gia đình, bè bạn và xã hội. Một số người sẽ trông đợi sự giúp đỡ của chúng ta để được hưởng lợi ích, và ta cũng nên suy nghĩ những người này có quý mến mình thật sự không? “Hay họ chỉ đến vì tiền”.

Phần lớn mọi người đều cho rằng sự giàu có mang lại nhiều lợi ích thiết thực hơn cho gia đình họ. Tuy nhiên có nhiều tiền vẫn tốt hơn, khi chúng ta bệnh tật phải cần có một số tiền lớn để giải phẫu, nhờ vậy có thể thoát được chết chóc đau thương. Có tiền để giúp đỡ gia đình người thân và rộng hơn nữa là để đóng góp lợi ích cho xã hội khi cần thiết.

Sự thoải mái trong đời sống vật chất với đầy đủ tiện nghi, không thể đem đến hạnh phúc thật sự hay sự mãn nguyện lâu dài, bởi vì lòng tham lam của con người như giếng sâu không đáy, nó sẽ làm cho ta bất an lo lắng và sợ bị hao hụt, mất mát.

Khi chúng ta đã quen với nếp sống cao sang quyền quý, mọi nhu cầu đều có người phục dịch, sẽ làm cho cái ngã của ta lớn thêm, bởi ta nghĩ rằng mình là trung tâm của vũ trụ, là thầy thiên hạ, là ta, là của ta….,nên ta càng cống cao ngã mạn chẳng coi ai ra gì.

Nếu ta biết sử dụng đồng tiền đúng chỗ thì sẽ đem lại lợi lạc cho chính mình, gia đình người thân và đóng góp lợi ích thiết thực cho xã hội. Chính vì thế, tiền là huyết mạch của sự sống để mọi người phấn đấu gây dựng bằng tài năng của chính mình, qua sự làm việc đóng góp.

Có nhiều người nghĩ có tiền là hạnh phúc, thật ra tiền chỉ đem lại sự sung mãn về vật chất, nó không phải là yếu tố chính trong hạnh phúc. Tiền là vật vô tri do con người tạo ra, nhiều người không hiểu nên bị đồng tiền sai sử, chi phối mà làm những điều xấu ác.

Do nhu cầu sự sống, ai cũng cần phải có tiền để nuôi sống bản thân và gia đình, nhưng đồng tiền làm ra phải bằng mồ hôi, nước mắt của chính mình. Thật ra, ai cũng ước mơ đáng quý và trân trọng, lớn lên có một việc làm ổn định, có vợ hoặc chồng và có con để xây dựng hạnh phúc gia đình và góp phần an sinh đời sống cho xã hội.

Các dục khó thỏa mãn.

Phật còn đưa ra một ví dụ khác: “Người đam mê đắm say chạy theo ngũ dục quá đáng thì chẳng khác gì người khát nước mà uống nước muối, càng uống càng thêm khát”.

Chính vì vậy, Phật dạy chúng ta phải biết muốn ít, biết đủ để ngăn ngừa lòng tham lam của mình, khi nào chúng ta cảm thấy đủ thì sẽ an ổn, nhẹ nhàng. Nên Kinh dạy: “Ái dục là cội gốc của luân hồi sinh tử”. Hầu như tất cả những nỗi khổ niềm đau, tội ác trên thế gian này đều do ái dục và lòng tham muốn quá độ mà ra.

Đừng để tiền bạc làm con người hại nhau

Một đời sống có ý nghĩa và giá trị, là một đời sống không quá lệ thuộc vào phương tiện vật chất, nhưng không thể không có tiền bạc và tài sản, vì nó là phương tiện để nuôi sống chúng ta. Để đảm bảo một đời sống tốt đẹp, hài hòa, Phật dạy người cư sĩ có quyền làm ra tiền bạc, của cải một cách chính đáng; nghĩa là từ sự tinh cần, siêng năng bằng đôi bàn tay và khối óc của mình để tạo dựng cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho bản thân, gia đình, người thân và đóng góp lợi ích thiết thực xã hội.

Tuy nhiên, sự giàu có về vật chất chỉ đáp ứng nhu cầu đầy đủ sự sung túc cho con người, hạnh phúc thật sự trong cuộc sống không phải là người có nhiều tài sản, tiền bạc, quyền uy, thế lực, nhà cao cửa rộng, mà chính là tự do không bị ràng buộc bởi tham lam, sân hận, và si mê. Đó là một thứ hạnh phúc chân thật lâu dài, dù chúng ta có nhiều tiền bạc vẫn không thể mua bán, đổi chác được.

Do đó, ngoài việc có nhiều tiền bạc, của cải để có cơ hội phục vụ tốt cho gia đình, đóng góp cho đời, chúng ta cần phải thăng hoa đời sống tinh thần, phát huy con người tâm linh, nên thường sống trong chánh niệm tỉnh giác, mở rộng tấm lòng từ bi thương xót muôn loài bằng tình người trong cuộc sống.

Nhờ vậy chúng ta biết vun bồi xây dựng tài sản tâm linh, nên các tâm tư mê muội không có cơ hội xen vào như toan tính, hơn thua, tranh chấp, hận thù, tàn sát giết hại lẫn nhau, làm tổn thương nhân loại.

Tiền bạc, của cải có thể giúp ta giải quyết nhiều thứ trong cuộc đời, nên trước tiên ai muốn bảo tồn sự sống là cần phải có tiền. Nhưng tiền bạc, của cải khi có thì ta phải biết sử dụng như thế nào cho hợp lý? Một người công dân muốn sống an vui, hạnh phúc thì phải biết sử dụng bốn yếu tố căn bản sau đây:

Có công ăn việc làm ổn định nuôi sống bản thân và luôn thường xuyên trau dồi công việc nghề nghiệp được tốt đẹp. Tiền bạc làm ra bằng nghề nghiệp chân chính và phải biết cách gìn giữ không để thất thoát. Phải biết chi tiêu cân đối, hài hòa, không nên hoang phí quá mức, tiền làm ra ít mà muốn xài nhiều; hoặc tiền bạc làm ra nhiều mà không dám xài vào việc có lợi ích, thành ra bỏn xẻn.

Tiền bạc và tài sản là phương tiện để con người sinh sống, phục vụ cho cá nhân có nhu cầu ăn, mặc, ở hằng ngày. Muốn vậy, trước hết ta phải có một việc làm ổn định về lâu về dài, nhưng nghề nghiệp mình chọn không làm tổn hại cho nhân loại. Các nghề nên tránh như mua bán vũ khí, nô lệ, phụ nữ; các chất gây say, gây nghiện như rượu, xì ke, ma túy; chế tạo thuốc độc hoặc trực tiếp sát sinh hại vật bằng nhiều hình thức…

Có nhiều người vì sĩ diện bản ngã muốn chứng tỏ đẳng cấp giàu sang bằng người hoặc hơn người, nên đã vay nợ xây dựng nhà cửa khang trang dù nhu cầu không cần thiết, do đó lún sâu vào nợ nần, dẫn đến tán gia bại sản bởi họ không biết bằng lòng với hiện tại.

Đa số chúng ta ai cũng nghĩ có thật nhiều tiền bạc và của cải là hạnh phúc, đó là điều lầm lẫn quá lớn của nhân loại, nên khi có quyền lực trong tay thì tìm cách vơ vét, gom góp về cho riêng mình, nhưng tiền bạc làm ra từ sự phi pháp đó rất khó mà tồn tại lâu dài.

Khi có nhiều tiền thì phải hưởng thụ, vui chơi trác táng, dễ dẫn đến sa đọa làm mình và người khổ đau, làm mất hạnh phúc gia đình và tác hại xấu đến xã hội. Tiền làm ra không bằng mồ hôi, nước mắt của chính mình thường bị năm nhà cuốn trôi. Nhà lũ lụt, nhà hỏa hoạn, nhà trộm cướp, nhà vua quan tịch thâu, nhà con cái bất hiếu, phá sản và các tai nạn bất ngờ khác.

Chính vì để thỏa mãn lòng tham dục thì con người phải lao đầu vào gian khổ để tranh giành được mất, hơn thua mà tạo thêm nghiệp si mê không có ngày thôi dứt. Ví dụ, như trước đây chung ta có một chiếc xe máy, rồi chúng ta ước mơ muốn có xe hơi, khi được xe hơi rồi lại muốn xe siêu sang hiện đại. Con người ta sẽ khó dừng lại khi mình không chịu bằng lòng với hiện tại, vì lòng tham con người như giếng sâu không đáy.

Nói như vậy, không phải để chúng ta bi quan mà không chịu cố gắng siêng năng làm ăn nữa. Chúng ta vẫn làm việc phục vụ, nhưng bằng cả khối óc và con tim, bằng mồ hôi xương máu của mình, để không làm tổn hại người khác.

Hơn nữa, tiền của tuy cần thiết cho cuộc sống nhưng đâu phải lúc nào nó cũng mang lại hạnh phúc và an lạc cho chúng ta đâu? Thực tế cho thấy, có những gia đình lúc còn nghèo khó thì mọi người sống rất hoà thuận, vui vẻ với nhau, nhưng đến khi giàu có rồi thì tình cảm vợ chồng, con cái, anh em lại bị sứt mẻ và đổ vỡ, bởi lòng tham quá độ.

Vì lòng tham lam quá đáng mà con người ta có thể nhẫn tâm làm tổn hại người khác, để có tiền nhanh chóng. Một số người đã tán tận lương tâm làm ăn phi pháp như mua bán vũ khí, mua bán phụ nữ, mua bán xì ke, ma túy vì lợi nhuận quá cao, tạo ra nhiều băng nhóm tội phạm gây hiểm họa cho loài người, dẫn đến sự thiệt hại lớn lao của nhân loại, về mặt vật chất lẫn tinh thần.

Người Phật tử cần biết sử dụng tiền bạc đúng pháp

Người Phật tử chân chính vì lòng từ bi thương xót chúng sinh nên không được kinh doanh, mua bán các loại chết người đó. Tiền bạc tài sản nếu sử dụng không đúng mục đích thì trở thành rắn độc, nhưng thiếu nó lấy gì để chúng ta sinh sống mà dấn thân phục vụ, hoằng pháp lợi sinh.

Mục đích của cuộc sống không phải là giàu có, nhiều tiền của mới là hạnh phúc, mà chúng ta phải biết bằng lòng với những gì đang có trong hiện tại, không nên đua đòi bắt chước làm bằng người, khi ta không có khả năng và điều kiện.

Tiền bạc chính là người đầy tớ tốt khi ta biết làm chủ đồng tiền, sử dụng vào việc chi tiêu hằng ngày tùy theo hoàn cảnh của mỗi cá nhân và gia đình. Sức mạnh của đồng tiền thật ghê gớm, nó có thể làm cho con người say mê, điên đảo bất chấp mọi thủ đoạn.

Người có tiền nếu biết sử dụng đúng cách vẫn đỡ hơn người không có tiền, như khi có bệnh hoặc giải quyết một số vấn đề cấp thiết. Người có tiền có bệnh không, có già không, có chết không? Nếu có thì phải có khổ. Tuy nhiên, người có tiền, có phước vẫn đỡ hơn người nghèo khó, bất hạnh ở chỗ sung túc, đầy đủ về vật chất.

Người tham muốn quá đáng dù tiền kho bạc đống, nhà ngang dãy dọc, đất ruộng cò bay thẳng cánh, cũng chưa cho là vừa, mà vẫn còn mong muốn được nhiều hơn nữa.

Chính vì thế, đồng tiền làm ra phải chân chính, nếu không thì vô cửa trước luồn cửa sau hoặc có mà không đóng góp vào việc lợi ích cho mọi người, thì ta sẽ trở thành kẻ tham lam bỏn xẻn, keo kiệt.

Chúng ta có thể sống an lạc, hạnh phúc khi biết đủ và sẵn sàng làm lợi ích cho nhiều người. Ông bà chúng ta cũng thường dạy hãy nên gieo nhân tốt giúp người cứu vật, để lại phước đức cho con cháu sau này:

“Bởi chưng kiếp trước khéo tu,

Ngày nay con cháu võng dù thênh thang”.