Top 7 # Xem Nhiều Nhất Câu Nói Hay Trong Không Kịp Nói Yêu Em Mới Nhất 6/2023 # Top Like | Altimofoundation.com

Không Kịp Nói Yêu Em

Phỉ Ngã Tư Tồn!

Ngay từ lần đầu đọc đến cái tên này, tôi đã thấy rất yêu thích nó. Có phải chăng vì trong đó có một chữ “Tư”, là những suy nghĩ, nhớ nhung; là điều gì đó mà bản thân tác giả còn cất giấu tận sâu trong lòng? Hoặc có thể là chúng ta? Bất chợt tôi lại nghĩ đến chính mình, đến mọi người ngoài kia, có phải hay không chúng ta cũng luôn luôn như vậy, sẽ thật lòng thích một thứ gì đó mà chẳng bận tâm đến bất cứ điều gì khác? Có lẽ sẽ không là “cả cuộc đời” nhưng ít nhất ở một thời điểm nào đó trong cuộc đời của chúng ta, ví dụ như, “Tuổi xuân” chẳng hạn…

“Phỉ Ngã Tư Tồn” , là một câu thơ được trích từ trong ‘Thi kinh’, có nghĩa là “Tôi ở đây, còn anh ở bên kia chân trời”. Thì ra ý nghĩa của bốn chữ ấy là như vậy. Chẳng trách mà ngay từ đầu tôi đã có cảm tình với cái tên này đến như vậy. Dường như Phỉ Ngã Tư Tồn là một tác giả có hành tung khá kín đáo, những gì độc giả biết được về cô cũng không nhiều; ấy vậy mà những tác phẩm của cô thì người đọc lại tường tận đến chân tơ kẽ tóc. Có nhiều khi tôi vẫn nghĩ thế này, có khi nào chính cô cũng đã từng có một tuổi xuân nồng nhiệt bên một người con trai nào đó, đủ để chẳng thể dễ quên dễ buông một điều gì? Người ta vẫn thường hay bảo rằng “Cái tên phản ánh (tâm trạng) con người” đó thôi.

Đặc biệt trong quá trình đọc ‘Không kịp nói yêu em’, tôi vẫn thấy thấp thoáng đâu đó bóng dáng tâm tư, cá tính của tác giả qua từng nhân vật. Mỗi nhân vật trong tác phẩm của cô đều là những “nhân vật chính” , tự họ vẽ nên bức tranh đời của chính họ. Giống như tác giả đã từng nói, cô không hề cưỡng ép nhân vật phải đi theo ý mình mà tự nhân vật chọn con đường đi cho họ. Tôi tin câu nói ấy của cô, chí ít là qua ba tác phẩm đã đọc tôi có thể khẳng định chắc chắn điều đó.

Đành rằng là như vậy, nhưng trong bất cứ một câu chuyện nào cũng phải có chính có phụ, có mở đầu có kết thúc. Nhiều người sẽ cho rằng cô thật “độc ác”, thật “tàn nhẫn” khi để cho hai nhân vật chính không có được một cái kết viên mãn, quả thật xứng danh “Mẹ kế ngôn tình”. Tôi không biết mọi người cảm thấy như thế nào, nhưng đối với riêng tôi, những cái kết ấy lại rất hợp lý. Hợp lý cho tất cả nhân vật, cho những gì họ đã làm và đáng nhận được.

Doãn Tĩnh Uyển.

Dù kết cục của cô gái này có (được coi là) bi thảm hay không thì tôi luôn cảm thấy cô là một người rất hạnh phúc, rất may mắn. Vì sao ư? Vì trong cuộc đời này, những người đàn ông mà cô gặp đều được coi là “những người đàn ông tốt”.

Suốt thời niên thiếu của cô cho đến trước cuộc gặp gỡ với Mộ Dung Phong, cuộc sống của cô có thể gói gọn trong hai chữ “Êm đềm”. Cô có một gia đình hạnh phúc đủ đầy, có cha mẹ thương yêu, chiều chuộng, có một người bạn thanh mai trúc mã là Hứa Kiến Chương bảo vệ, yêu chiều; và nếu không có sự gặp gỡ chen ngang ấy, Kiến Chương sẽ vẫn tiếp tục ở bên cô, bảo vệ cô, cho đến hết một đời.

Chỉ khi cuộc gặp gỡ định mệnh của họ diễn ra trên chuyến tàu trở về nhà lần ấy, có lẽ là một bước ngoặt lớn trong cuộc sống vốn yên ả của cô. Cô gặp anh – Cậu Sáu Mộ Dung, vì cứu anh thoát khỏi nguy hiểm mà nhân duyên giữa cả hai bắt đầu. Chiếc đồng hồ mạ vàng có khắc hai chữ “Bái Lâm” mà anh để lại cho cô lúc tạm biệt tựa như một nhân chứng cho những tháng ngày sau đó của cô và anh. Dẫu cuối cùng Mộ Dung Phong có làm cô tổn thương đến như thế nào, thì có lẽ cũng là đáng giá? Tình yêu của anh dành cho cô, nụ cười hạnh phúc trên môi cô… Những hạnh phúc ấy phần nào che mờ đi những gì cô đã bỏ lại sau lưng, là cha mẹ, là người bạn thanh mai trúc mã, là lễ cưới mà cô là cô dâu… Mọi thứ cô đã đánh đổi để được ở bên anh, ở bên tình yêu của cô.

Nghiêm Thế Xương. Dù không có nhiều phân cảnh cho anh xuất hiện, bất kể nguyên do anh giúp cô là vì điều gì, nhưng người cận vệ họ Nghiêm ấy cũng đã chẳng màng đến quyền lợi, an nguy của bản thân mà giúp cô trốn thoát khỏi Mộ Dung Phong trong đêm đầy gió tuyết ấy…

Và rồi cả Trình Tín Chi, người đàn ông hoàn toàn xa lạ trước đó, người mà cô tiếp xúc chẳng nhiều nhưng lại sẵn sàng đưa tay giúp đỡ lúc cô khó khăn nhất. Trong suốt những năm tháng cô ở nơi xứ người, là anh đã tự nguyện bên cô, chăm sóc cô, cùng cô vượt qua những khó khăn. Anh thấu hiểu, yêu thương cô, chấp nhận quá khứ của cô, lại cùng cô kết duyên vợ chồng. Một người đàn ông tốt như vậy, chẳng màng điều kiện gì để giúp cô.Ở thời điểm khó khăn nhất trong cuộc đời mình, Tĩnh Uyển gặp được anh, chẳng phải là sự may mắn nhất thì đó là gì?

Cuộc đời vốn rất kỳ diệu! Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được tại sao lại dành trọn cuộc đời cho một người. Cũng sẽ chẳng bao giờ hiểu được vì sao mình lại yêu người ấy đến thế…

Có lẽ cô sẽ chẳng bao giờ ngờ được mình lại có thế gặp và yêu một người như Mộ Dung Phong. Nếu như không có cuộc gặp gỡ ấy, anh cũng không để lại chiếc đồng hồ đó cho cô thì có lẽ cuộc đời cô vẫn cứ trôi đi êm ả êm ả như vậy. Cô sẽ vẫn lấy Kiến Chương làm chồng, dùng tình cảm mười mấy năm thân thiết gắn bó bên nhau chuyển thành tình cảm vợ chồng, yên yên ả ả sống đến già, giống như cha mẹ của cô. Chỉ là ông trời không để cô được như nguyện, là bánh xe số phận đã đưa cô và anh đến gần nhau, lại một lần nữa vì cứu chồng sắp cưới mà cô giúp đỡ cho kế hoạch của anh, để cho anh có tình cảm với cô. Rồi khi hôn lễ của cô và Kiến Chương sắp diễn ra, anh bất chấp nguy hiểm từ nơi chiến trường khốc liệt đến gặp cô, để nói cho cô biết rằng anh thực sự yêu cô: “Anh điên rồi mới thích em đến thế”.

Cuối cùng, trái tim đã chiến thắng lý trí. Cô đã trốn nhà ra đi, cùng với chiếc đồng hồ vàng khắc tên Bái Lâm, vượt qua đường sá xa xôi, bom đạn thời chiến, chịu bao hoảng sợ và khổ cực, chỉ để được gặp anh, chỉ muốn ở bên anh. Có lẽ, ở nơi chiến trường khắc nghiệt ấy chính là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của cô. Khi anh với gương mặt tràn ngập hạnh phúc đưa cho cô xem tờ giấy chứng nhận kết hôn của hai người; là khi cô muốn ăn bánh kem, dù tình hình chiến sự đang dầu sôi lửa bỏng, anh vẫn tự mình lái xe vượt qua trăm cây số đưa cô đi; là cô với dáng vẻ chăm chú khi là chiếc áo sơ mi cho anh. Hay là khi cô và anh cùng nhau lên núi Nguyệt Hoàn ngắm lá đỏ, vì đường khó đi, anh sợ cô mệt mà kêu cô để anh cõng cô. Anh bước từng bước lên bậc thang, bờ vai anh rộng phẳng, có thể để cô dựa dẫm như thế. Cô hỏi: “Trước đây anh từng cõng ai chưa?”. Anh nói: “Chưa, hôm nay là lần đầu đấy”. Cô ôm anh càng chặt hơn: “Vậy anh phải cõng em cả đời”. Cũng là khi cô thành tâm chắp tay cầu khấn trước mặt Phật tổ, “Mong Bồ Tát phù hộ, con và Bái Lâm không bao giờ rời xa”. Là khi anh đứng dưới bầu trời tuyết rơi trắng xóa, anh ôm cô vào lòng và khe khẽ hát cho cô nghe… Tất cả những điều đó, đối với một người phụ nữ, thứ tình yêu nồng nàn dành cho nhau, ấm áp động lòng người như vậy đã đủ để gọi là hạnh phúc hay chưa?

Người ta vẫn thường hay nói rằng tiểu thuyết ngôn tình là thế giới mơ mộng viễn vông của các cô gái. Bất kể một chàng trai, một cô gái tài năng xinh đẹp nào trong câu chuyện ấy, bất cứ một motif nào cũng là sự phi-hiện-thực. Thực ra, tôi không có ý khẳng định hay phủ nhận những nhận định đó, chỉ muốn thông qua bài viết này, có thể nói lên phần nào suy nghĩ, lập trường của bản thân mà thôi.

Tình yêu bao giờ cũng đẹp, với những chuyện tình trong tiểu thuyết lại càng đẹp hơn; nhưng không phải câu chuyện nào cũng đều có một cái kết viên mãn hạnh phúc. Nhưng truyện thì cũng như đời mà thôi, chẳng thể mười phân vẹn mười được. Tỷ như trong ‘Không kịp nói yêu em’, cái kết có thể bị coi là bi thảm, không có hậu cho đôi nam nữ chính, nhưng với tôi thì kết thúc như thế không có gì để mà tiếc nuối cả. Chẳng phải vì tôi yêu thích thể loại SE bi thương đau lòng, mà bởi chỉ cần một kết thúc hoàn toàn hợp lý, không hề có sự khiên cưỡng, bắt ép trong diễn biến của hoàn cảnh và nhân vật, tôi sẵn sàng chấp nhận sự bi ai ấy cho mỗi nhân vật. Chúng ta cần phải hiểu được rằng, tất cả kết cục đều là xứng đáng với những gì họ đã từng làm. Tôi không rõ tác giả có tin theo một tôn giáo nào đó hay không, ví dụ như Phật giáo chẳng hạn, nhưng chắc chắn một điều rằng tôi luôn nhận thấy rõ trong những tác phẩm của cô cái gọi là “Nhân” và “Quả”.

Khi Tĩnh Uyển bỏ lại cha mẹ, bỏ lại hôn lễ với Kiến Chương để đến với Mộ Dung Phong, những tội lỗi ấy của cô… Cô phụ cha mẹ là bất Hiếu, cô phụ Kiến Chương là bất Nghĩa, cô đi ngược lại với đạo đức luân thường chính là bất Nhân. Thử hỏi, dù cho tình yêu của cô và Mộ Dung Phong có đẹp đến như thế nào, đâu đó trong lòng cô vẫn sẽ thấy ăn năn day dứt, để rồi rốt cuộc cô vẫn phải đón nhận lấy ‘Quả’ bởi chính ‘Nhân’cô đã gieo xuống.

Khi Mộ Dung Phong chẳng thể buông bỏ giang sơn để rồi phụ bạc Tĩnh Uyển, sau rốt thứ anh nhận được là gì? Anh có được tất cả mọi thứ: quyền lực, sự ngưỡng vọng của mọi người, đứng trên đỉnh cao của vinh quang; nhưng rồi, tám năm sau anh gặp lại cô, mọi thứ dường như lại chẳng là gì cả. Cứ cho là sau cái chết của Tĩnh Uyển, anh vẫn là một Tư lệnh quyền uy, vẫn là cha của những đứa con, là chồng của Cẩn Chi, cũng không cần biết Đô Đô có phải là con gái của anh hay không thì sâu trong lòng anh sẽ mãi tồn tại một vùng tối, sẽ chẳng thể nào anh tha thứ cho chính mình.

Duy chỉ có Tín Chi, tôi không rõ một người như vậy có nên dành hai chữ “Đáng thương” hay không, nhưng có thể khẳng định một điều rõ ràng, “Anh thực sự là một người đàn ông tốt; là một người chồng, người cha tuyệt vời cho bất cứ người phụ nữ nào có được anh”. Chỉ tiếc người anh thương và lấy làm vợ lại là cô. Nếu như trong suốt tám năm dài đó Mộ Dung Phong có thể quên đi Tĩnh Uyển, quên đi tình yêu ngày nào, hoặc giả như sự chiếm hữu ấy không quá lớn đến như thế, biết đâu Tín Chi vẫn có được những tháng ngày hạnh phúc về sau bên vợ và con gái, bên gia đình nhỏ của anh? Nhưng vì cuộc đời không có hai chữ “Nếu như” nên biết phải làm sao đây? Anh vẫn phải chết, anh gián tiếp vì cô mà chết. Nhưng tôi tin, hành động Tĩnh Uyển nổ súng vào chính mình chính là cách cô thể hiện tình cảm của cô đối với Tín Chi, với đứa con gái nhỏ Đô Đô của cô. Sống đã không dễ dàng gì, đến lúc chết đi họ vẫn được chết cùng nhau, so ra thì Tín Chi vẫn “hạnh phúc” hơn Mộ Dung Phong nhiều lắm.

Cho nên điều tôi muốn nói ở đây là, không phải cứ là tiểu thuyết thì sẽ không có thực tế, mà thực tế hay không chính là ở cách nhìn nhận của mỗi người. Bởi suy cho cùng, tất cả những điều mà chúng ta đọc được trong vô vàn trang sách ấy đều là những gì đã đang xảy ra mỗi ngày quanh chúng ta. Đối với riêng tôi, cuốn sách này còn mang một ý nghĩa khác. Nó như một dấu ấn chẳng thể nào xóa mờ trong cuộc đời tôi. Xem ra được và mất một thân phận là một việc rất dễ dàng. Song, những biến cố và tổn thương trong tình cảm là một quá trình cần phải trả giá. Ngẫm lại, con người trong quá trình chuyển đổi từ thân phận này sang thân phận khác đã dùng hết cuộc đời mình. Tình cảm là bài học suốt đời của chúng ta.

“Tuổi xuân” nào cũng vậy, luôn có một người đàn ông để yêu sôi nổi mà mãnh liệt như vậy, cuối cùng lại chẳng thể thắng nổi cơn sóng cuộc đời. Đọc đến phần cuối của truyện, khi sự sống của cô dần dần tan biến trong vòng tay của anh, lòng tôi dường như cũng chùng xuống một nhịp. Không ai biết được mục đích cuối cùng của cô khi ấy là gì. Liệu Đô Đô có phải con gái của anh hay không? Liệu khi ấy tình yêu của cô dành cho anh có còn chút nào hay không? Chẳng ai có thể biết được. Khi cô nằm trong vòng tay của anh, cô nói “Bái Lâm, em về rồi…”. Câu nói ấy khiến tôi liên tưởng đến một câu mà cô đã từng nói với anh trước lúc từ biệt ở trên núi Nguyệt Hoàn. Cô đã nói với anh, rằng “Em đợi anh đến đón em”. Liệu có hay không là cô vừa trả lời cho câu nói ngày đó với anh?

Tuổi xuân của cô, tình yêu mãnh liệt mà nồng nàn của cô thuở nào, đứa con gái và gia đình nhỏ bé của cô, tất cả đã theo cô ra đi sau phát súng ấy. Và rồi sau câu nói của cô, sẽ có hay không sự ân hận dằn vặt của anh? Phải bao nhiêu tình yêu trong đời mới đủ những cái buông tay?

Phút chốc tôi cảm giác như mình đã trải qua cả một đời người…Và rồi đột nhiên tôi nhớ những câu nói đã từng đọc ở đâu đó trên mạng mà mỗi khi một mình chạy xe trên đường tôi hay nghĩ đến,

“Bạn đã bao giờ thử yêu thương một người, vì người đó mà dốc hết tình yêu, khóc cạn nước mắt cũng chưa từng hối hận?

Có người hỏi: Người đàn ông như thế nào lại có thể khiến cho cậu khóc cạn nước mắt cũng cam lòng? Một người đàn ông làm cho người phụ nữ không thể quên…”

‘Nhân nùng như mực, vị đạm như trà’

Mến tặng bài viết này tới Quảng Văn – “Người bạn sách thân thiết nhất” của tôi!

Hà Nội, 11/2012

Vĩnh An.

Stt Em Yêu Anh Nhiều Lắm, Không Phải Vì Tiền, Không Hề Nói Phét

Hạnh phúc không ở đâu xa mà nó luôn ở cạnh chúng ta, ở những điều bình dị nhất qua những câu nói về tình yêu.

Bên em thôi, đừng bên ai. Yêu em thôi, đừng yêu ai.

Trái tim em chỉ có anh, ai tốt hơn em cũng không cần.

Gặp nhau là duyên, nhưng giữ được nhau hay không là do phận. Em tin chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau.

Anh và Em không là tình đầu nhưng chỉ mong là tình cuối. Chúng mình hãy cầm tay nhau đi đến bến bờ của hạnh phúc tình yêu đôi lứa.

Tình yêu em dành cho anh như một hành trình. Chỉ có kéo dài không có đích đến.

Em không cần một điều vĩ đại trong cuộc sống. Em chỉ cần một bàn tay nắm giữ đôi tay bé nhỏ này.

Bên cạnh anh em thấy bình yên và được che chở. Anh là lẽ sống của cuộc đời em.

Em yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tình yêu dành cho anh không thể đong đếm bằng lời.

Tình yêu bình dị chỉ đơn giản là ngồi cạnh nhau và nhìn mưa rơi.

Anh luôn bên cạnh em khi em buôn giận. Kiên nhẫn chọc em cười, điều đó khiến em càng yêu anh nhiều hơn.

Em yêu anh vì đơn giản trong tình yêu em là chính em. Cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên em.

Có thể anh chỉ là người bình thường. Nhưng đối với em anh là tất cả.

2. Status em yêu anh bá đạo mang tính hài hước

Tình yêu ngập tràn hạnh phúc ai cũng muốn. Em đang trải qua sự hạnh phúc của tình yêu với xúc tác là anh.

Đối với em hạnh phúc là lá, còn anh là cành cây. Em yêu Anh như lá yêu cành.

Nghe đồn anh có rất nhiều tâm sự. Đừng lo sợ, bởi em đây là ngươi giỏi lắng nghe.

Yêu anh em để trong lòng. Nói ra nước dãi lòng thòng kém sang.

Tình yêu như bát bún riêu. Lo ăn cho hết để chiều nó thiu.

Yêu anh là chết ở trong lòng một ít. Ghét là thêm một vài axit lít ở da.

Em là chàng trai đi sang Thái. Phẫu thuật thành gái để yêu anh.

Em sẽ như hoa hướng dương, luôn hướng thẳng về phía anh.

Không gì ngọt như nước bọt của anh.

Anh chỉ việc yêu em thôi, còn những đứa yêu anh cứ để em lo.

Em yêu Anh đến sức cùng lực kiệt. Em yêu Anh đến mức thảm hại.

Tình yêu của em và anh như viên socola. Đăng khi nếm vào và ngọt dần khi tan ra.

Em không cần thế giới. Em chỉ cần thế giới nhỏ để nắm chặt tay anh.

3. Stt em yêu anh ngôn tình bằng tiếng Anh

Tình yêu là thứ tình cảm thiêng liêng vĩ đại. Những người đã và đang yêu lúc nào cũng muốn tặng đối phương những lời yêu thương đẹp đẽ. Để khác lạ, chúng tôi xin giới thiệu đến bạn một số status bằng tiếng Anh để bạn tham khảo.

I’d give up my life if I could command one smile of your eyes, one touch of your hand. (Em sẽ cho anh tất cả cuộc đời để nhìn em cười, nắm đôi bàn tay em).

It only takes a second to say I love you, but it will take a lifetime to show you how much. (Đôi khi mất vài giây nói em yêu anh nhưng cần cả đời để chứng minh câu nói đó.)

A geat lover is not one who lover many, but one who loves one woman for life. (Tình yêu lớn không hẳn là có nhiều người để yêu mà là yêu một người suốt đời).

You may only be one person to the world but you may be the world to one person. (Đối với thế giới này bạn chỉ là 1 người nhưng đối với ai đó bạn là cả thế giới).

I love you like my life, do you know why? Because you are my life…(Em yêu em như yêu cuộc sống này, anh biết tại sao không? Bởi vì anh chính là cuộc sống của em).

4. Những status em yêu anh không phải vì tiền, không hề nói phét

Love consists in desiring to give what is our own to another and feeling his delight as our own. (Tình yêu là niềm khát khao dâng hiến cho người khác đồng thời cảm nhận niềm vui của người khác như chính bản thân).

Bried is life but love is long. (Cuộc đời ngắn nhưng tình yêu mãi trường tồn).

Meeting you was fate. Becoming your friend was a choice. But falling in love with you I had no control over. (Gặp được bạn là số phận. Trở thành bạn bè đó là sự lựa chọn nhưng rơi vào tình yêu khiến em không kiểm soát được).

Khánh Kim

‘Em Chưa 18’ Bất Ngờ Gây Bão Với Câu Nói ‘Em Không Méc Công An’

Ngay sau khi teaser trailer 2 của Em Chưa 18 được tung ra, diễn xuất đầy tự tin của cô nàng hotgirl Kaity Nguyễn đã tạo được nhiều sự chú ý.

Đặc biệt, phân cảnh Linh Đan (Kaity Nguyễn) vừa ngậm kẹo mút, vừa ‘đe dọa’ Hoàng (Kiều Minh Tuấn): ‘Anh đừng có lo nha, nếu mà em hông méc công an á, thì mấy ổng hổng bắt anh được đâu. Em biết giữ bí mật mà’ đã khiến khán giả phải bật cười và cảm thấy vô cùng thú vị về sự lém lỉnh, lắm chiêu của cô nàng.

Và chỉ với đoạn clip teaser ngắn ngủi đó, câu thoại của Kaity Nguyễn bất ngờ tạo nên một xu hướng khá ngộ nghĩnh trên các diễn đàn dành cho giới teen.

Rất nhiều bạn trẻ đã hào hứng cover lại đoạn đối thoại đó khiến bất cứ ai khi xem cũng không nhịn được cười. Tùy vào khả năng sáng tạo của mỗi người mà những đoạn clip ngắn cover đã được cho ra đời theo nhiều cách khác nhau.

Cô nàng này còn tự hóa trang cho mình với một gương mặt vô cùng ấn tượng.

Thậm chí, cô bạn còn tự mình diễn luôn hai vai, một của Linh Đan (Kaity Nguyễn) và một của Hoàng (Kiều Minh Tuấn).

Cô nàng có gương mặt xinh như hotgirl khoe khả năng diễn xuất qua đoạn cover ‘Em không méc công an’ đang gây bão.

Đôi bạn bá đạo khi cùng chia nhau diễn xuất.

Cô bạn này thậm chí còn diễn luôn cảnh nhân vật Hoàng (Kiều Minh Tuấn) nhấn chuông nhà Linh Đan (Kaity Nguyễn).

Em chưa 18 là một câu chuyện được bắt đầu với Hoàng, một tay chơi ‘chất lầy’ bảnh tỏn, thu nhập ngất ngưởng, sống cùng quy luật ‘không có đêm thứ 2’ với bất kỳ cô nàng nào.

Định mệnh ập đến khi chàng trai trong mơ của bao người con gái gặp gỡ Linh Đan. Dĩ nhiên, cả hai đã có mối tình chớp nhoáng và không hề có gì khác biệt với những cô gái trước đây, cho đến khi Hoàng phát hiện ra bạn gái mới của mình chưa đủ 18 tuổi.

Từ đây, cả thế giới đào hoa của chàng ‘lầy gái’ số một bất ngờ thu nhỏ lại trong lưới tình của cô học trò xinh đẹp tinh quái. Câu chuyện sẽ tiếp diễn như thế nào, nguyên cớ nào dẫn đến âm mưu của Linh Đan??? Cuộc sống của Hoàng sẽ thay đổi ra sao trước nguy cơ tống vào tù?

Em chưa 18 được thực hiện bởi bộ đôi Đạo diễn Lê Thanh Sơn – Nhà sản xuất Charlie Nguyễn. Bộ phim dự kiến sẽ ra mắt tại các cụm rạp trên toàn quốc từ ngày 28/4/2017.

8 Câu Nói Hay Hơn Cả Câu “Anh Yêu Em”

1. “Anh và em sẽ cùng tạo nên sự hoàn hảo”

Con người không ai hoàn hảo, chính vì thế họ luôn cần một mảnh ghép hay một màu sắc khác để tạo ra sự hoàn hảo đó. Còn gì tuyệt vời hơn khi bạn đang chắc chắn với đối phương rằng bạn chính là mảnh ghép đó? Khi bạn nói ra câu ấy, chứng tỏ bạn sẵn sàng hi sinh và thỏa hiệp cùng người mình yêu, bạn mong muốn có thể cùng cô ấy tạo nên điều tuyệt vời, cùng cô ấy xây dựng một cuộc sống cũng như một tình yêu hoàn hảo.

Cũng như trên, một lời khen dù người ngoài nghe có vẻ gì đó hơi “ảo” nhưng đối với bạn và người ấy, nó chính là sức mạnh thúc đẩy yêu thương. Đừng cho rằng lời khen của mình có phần hơi quá, chỉ cần quan tâm người ấy thích là được, dù đôi khi đối phương biết và trêu bạn “khéo nịnh” nhưng không phải là họ không chấp nhận lời khen đó đâu.

So với “yêu”, “cần” mang một cấp bậc khác cao hơn. Trong tình yêu, yêu thôi chưa đủ, phải cần nhau thì tình yêu mới có sự gắn kết lâu dài. Tuy nhiên, sức mạnh sẽ trở nên thật sự vĩ đại khi bạn kết hợp cả “yêu” và “cần”.

Đâu phải chỉ có các cô gái mới cần sự bình yên nơi chàng trai mình yêu. Bạn có quyền đòi hỏi một điểm an yên từ phía người con gái của mình. Khi bạn nói điều đó, bạn sẽ khiến cô ấy tin rằng bạn thật sự rất cần cô ấy, và cô ấy chính là người quan trọng nhất trong lòng bạn. Yêu thương, là sự bình tâm khi ta tựa vào nhau. Yêu thương, là dù ở xa chỉ cần nghĩ đến nhau cũng đủ thấy yên lòng.

Thật đơn giản, bao nhiêu ý tứ đã hiện rõ qua câu nói rồi. Cô ấy với bạn là nhất, nếu cô ấy ở vị trí thứ hai thì chắc chắn sẽ không ai dám bước vào vị trí thứ nhất. Bạn đã cho cô ấy biết được rằng, trong thế giới của bạn, cô ấy chiếm toàn bộ vị trí cao và đặc biệt quan trọng.

7. “Cuộc sống vắng em thật sự vô nghĩa”

Vắng cô ấy, bạn như cây muốn đung đưa mà thiếu gió, như cây bút chì mà thiếu mất ruột than, như hòn đá ngày càng nhỏ bé dần vì sự bào mòn của nước. Cuộc sống hoàn toàn mất đi ý nghĩa chỉ vì thiếu mất cô ấy. Bạn sẽ không thể ăn, không thể ngủ, thậm chí không thể thở.

Tất cả mọi thứ, bạn đang chứng minh rằng cô ấy thật sự rất quan trọng đối với bạn. Thay vì nói “anh yêu em”, câu nói này sẽ giúp đối phương nhận ra vị trí của mình trong cuộc sống của bạn. Đừng nghĩ những lời nói như thế là sến, là phim ảnh, khi bạn yêu ai đó thật lòng, điều ấy không hề “kịch bản” tí nào.

Yêu nhau thì nghĩ đến nhau là lẽ đương nhiên, dù là bạn đang làm việc hay đi cùng bạn bè thì cô ấy vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí bạn. Đây hoàn toàn không phải là một điều gì quá trừu tượng, khi bạn nói như thế, chứng tỏ người bạn yêu luôn tồn tại trong bạn, là vững chắc hoàn toàn. Yêu nhau là dù bên nhau một đời cũng vẫn chưa đủ. Yêu nhau là luôn nghĩ về nhau đến từng li từng tí, từng giờ từng phút. Yêu nhau là từng chút một nhìn thấy nhau trong tư tưởng và tâm hồn.