Cập nhật nội dung chi tiết về Tình Yêu Đau Dạ Dày – Điệp Chi Linh mới nhất trên website Altimofoundation.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Review một tác phẩm kinh điển của một tác giả nổi tiếng thế này có phần dư thừa nhưng đã rất lâu rồi không đọc được một câu truyện khiến cảm xúc dâng trào như vậy.
Đã nghe về Điệp Chi Linh cũng như Tình yêu đau dạ dày rất nhiều lần rồi, mỗi người một nhận xét khác nhau nhưng nhìn chung đều tán thưởng nên down ebook về nhưng vẫn chưa dám mở ra, sợ rằng nó sẽ không được như kì vọng của mình.
Tác phẩm đầu tiên của chị Điệp mà tôi đọc là “yêu thương tựa không khí”. Có thể có rất nhiều độc giả yêu thích nó nhưng riêng tôi thấy nó chỉ ở bậc thường thường mà thôi. Đến giờ tôi vẫn không có cách nào nhớ rõ nội dung của nó nhưng ấn tượng sâu sắc nhất chính là sau khi đọc xong tôi đã khá thất vọng. Vô hình chung nó tạo ra một sự kháng cự với các tác phẩm của chị Điệp và tư tưởng đó vẫn kéo dài cho đến khi đọc được hệ liệt võng du của chị, đặc biệt là ‘cho tôi một bát cháo’. Sau đó khi đã lấy lại cảm tình với chị, tôi lại đọc ‘uyên viễn lưu trường’ và cho ra một kết luận là chị viết không đều tay. Có lẽ là chị viết càng ngày càng lên tay và tôi đã vô tình đọc được những tác phẩm đầu tiên của chị dẫn đến định kiến sai lầm. Nói cho cùng thì cũng là con người cả nên suốt một thời gian dài chỉ cần biết là truyện của chị là tôi … pass.
Lần này, khi đọc “Tình yêu đau dạ dày” tôi muốn tìm cho mình một không khí ấm áp, một thứ gì đó có thể để cho tâm trí mình được thoải mái. Có lẽ cái tên của nó tạo cho tôi cảm giác sáng sủa, an bình. Tôi cứ ngỡ rằng nó sẽ kể về một câu chuyện tình yêu bình thản tràn ngập ánh nắng và hạnh phúc. Nhưng hóa ra tôi lại nhầm lẫn rồi. Nếu nó chỉ đơn giản như vậy thì không thể nhận được nhiều lời nhận xét tốt đệp đến thế.
Cảm xúc đầu tiên khiến tôi ấn tượng với tác phẩm này chính là đồng cảm. Đồng cảm với ai sao, tất nhiên là Vệ Đằng. Tôi với Vệ Đằng có lẽ không có nhiều điểm tương đồng, cậu rực rỡ như ánh nắng, đó là cảm nhận khi đọc những chương đầu tiên của tôi. Còn tôi thì có lẽ sẽ chẳng bao giờ có được sự lạc quan, nhiệt tình đáng ghen tị đó. Thế nhưng, nỗi đau của cậu tôi có thể thấu hiểu phần nào, đơn phương yêu một người rồi lại bị từ chối trong im lặng khi chưa kịp nói lời yêu đó. Cũng kể từ đây tôi khâm phục cậu rất nhiều vì cậu thực sự quá kiên cường. Tự đặt mình vào hoàn cảnh của cậu, mà cũng có thể là nhớ về những ngày tháng trước kia của mình, tôi đã từ bỏ thứ tình cảm mà mình cho là vô vọng đó. Tôi không đủ dũng cảm để lao đầu về phía trước khi biết thứ chờ đợi mình chỉ là vực sâu. Mỗi lần thấy cậu lạc quan, cố gắng yêu hết mình trong thầm lặng, cậu cười, cậu hạnh phúc, cậu rung động tôi lại thấy đau lòng. Một con người như thế xứng đáng có được hạnh phúc, xứng đáng được yêu thương chứ không phải như thế này. Rất nhiều lần tôi tự nhủ là ‘đừng yêu, đừng yêu nữa, thứ chờ đợi cậu còn đau đớn hơn những gì cậu đã tưởng tượng nhiều’ nhưng cậu vẫn yêu, yêu bằng tất cả những gì mình có.
Với tôi, tôi đã không đủ dũng cảm để đi đến đoạn sau của chuyện tình như Vệ Đằng nên khi câu chuyện tình yêu của hai người bắt đầu thì tôi cũng bắt đầu thương cảm cho cậu. Rất nhiều người thích Tiêu Phàm và có thể có những nhận xét rằng sự vô tư, ngây thơ của Vệ Đằng đã tổn thương anh nhưng riêng tôi tôi không nghĩ như vậy. Có thể là không ghét nhân vật này nhưng tôi không thực sự thích anh. Khi đọc một tác phẩm tôi thường rất quan tâm đến vấn đề công bằng về mặt tình cảm giữa hai người. Vốn dĩ tôi quan niệm rằng tình yêu là ích kỉ, là tính toán, dù có vị tha đến đâu thì nó vẫn nhuốm màu chiếm giữ. Trước đây tôi từng đọc một câu truyện, trong đó con đường tìm kiếm tình yêu được nhân vật chính ví như cuộc hành trình tìm kiếm ‘một người chỉ thuộc về riêng mình’. Chính xác là như vậy, người yêu với tôi là một người chỉ thuộc về riêng tôi. Nó không phải là một khái niệm tuyệt đối nhưng giống như Vệ Đằng nói vậy, tôi muốn đối phương coi tôi là người quan trọng nhất. Tóm lại một câu chính là ích kỉ như thế đấy. Đó là lí do tôi thường đồng tình với bên mà tôi nghĩ rằng yêu nhiều hơn, không quan trọng là bên mạnh hay bên yếu, nam hay nữ, công hay thụ.
Và lần này cũng là một trong những lần tôi thiên vị nhất khi đọc một tác phẩm tuy không thể phủ nhận một phần là do sự đồng cảm ban đầu. Việc cảm động nhất (theo tôi) mà Tiêu Phàm đã làm là lần đến thành phố A để tìm Vệ Đằng đó. Anh vẫn luôn nói lần đó cậu ‘lừa dối’ mình đã làm tổn thương mình như thế nào nhưng anh không hề hiểu rằng cậu không hề cố ý. Anh luôn cho rằng yêu cậu là chỉ cần dịu dàng với cậu mà không hiểu rằng thứ cậu cần không phải như vậy. Cậu cần một vị trí không thể thay thế trong trái tim anh. Tôi thấy trong câu chuyện tình yêu này của hai người anh mới là người vô tâm nhất. Mỗi lần Vệ Đằng lên cơn đau dạ dày tôi đều thương cảm đến rơi nước mắt, đặc biệt là 2 lần, thứ nhất khi cậu bị từ chối một cách tàn nhẫn và thứ hai là khi phải một mình đến bệnh viện xếp hàng trong khi anh đang ở bên người mà anh gọi là tri kỉ. Anh cho rằng cậu sẽ hiểu mà bao dung cho anh, cậu sẽ luôn ở đó chờ anh, yêu anh mà không hề nghĩ đến cậu chỉ là một thanh niên bình thường, cậu vẫn còn ngây thơ lắm, cậu không thể suy nghĩ uyển chuyển để mà thông cảm cho anh đến mức đó. Một mặt anh rất hiểu cậu nhưng một mặt khác anh không hiểu được tận sâu trong lòng cậu nghĩ gì, muốn gì. Khi không đến dự sinh nhật cậu, lý do của anh chính là điện thoại hỏng và anh tự thấy nó rất hợp lý. Điện thoại hỏng nên anh không nhận được tin nhắn của em gái hay điện thoại hỏng nên anh không biết hôm đó là sinh nhật của cậu. Dù gì đi nữa thì có lẽ anh đã quên sinh nhật cậu mất rồi hoặc có chăng anh chưa từng biết đến nó. Theo logic bình thường thì khi nhận được quà sinh nhật của người mình yêu, phản ứng thông thường là thắc mắc về sinh nhật của đối phương nếu mình không biết. Không muốn hỏi thẳng thì cũng nên tìm hiểu ấy thế mà anh đã bỏ qua rồi. Chẳng những thế lúc này anh lại ở bên một người anh đã từng yêu, một người mà anh đã gọi điện chúc mừng sinh nhật vào đúng 12 giờ đêm ngay trước mặt cậu. Chỉ cần nghĩ thôi đã thấy nó tàn nhẫn với cậu đến mức nào. Còn rất nhiều, rất nhiều những chi tiết khác mà tôi không thể chấp nhận với nhân vật này. Nếu là tôi tình yêu này đã không có được một kết quả tốt đẹp đến vậy. Nhưng với Vệ Đằng thì khác, cậu mạnh mẽ và lạc quan vô cùng, chỉ có người như cậu mới có thể nói ra rằng “Đã yêu thì can đảm mà yêu, so đo tính toán làm gì.” Tuy nói cho cùng thì cậu vẫn không thoát khỏi cái vòng so đo tính toán trong tình yêu đó nhưng suy nghĩ đơn thuần lúc ban đầu như vậy cũng đáng quý biết nhường nào. Nếu không có nó, biết đâu tình yêu của hai người đã chấm dứt ngay lần đầu cậu tổn thương rồi.
Nói là review nhưng thực ra đây chỉ là giải tỏa chút cảm xúc sau khi đọc ‘Tình yêu đau dạ dày’ của bản thân mà thôi. Kết luận lại là tuy Vệ Đằng không phải nhân vật có tính cách khiến tôi yêu thích nhất nhưng lại là nhân vật khiến tôi đồng cảm nhất, và là một trong những nhân vật khiến tôi khi theo dõi một câu chuyện tình yêu lại ước sao nó không thành. Nói một cách thông thường hơn thì suy nghĩ sau khi đọc của tôi là : Ngược công chưa đủ! Mặc dù bình thường tôi chính là dạng thích ngược thụ.
.
.
.
Tình Yêu Đau Dạ Dày
Tiêu Phàm dành cho Vệ Đằng rất nhiều tình cảm, nhưng Vệ Đằng lại không hiểu hết. Cậu chỉ thấy Tiêu Phàm miệng thì nói yêu mình, nhưng cả ngày lại xoay quanh Lâm Vi và Diệp Kính Văn, cậu chỉ thấy thế giới của Tiêu Phàm có một đoạn kí ức cậu không thể chen vào.
TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY
Tác giả: Điệp Chi Linh
Nếu ai đã từng đọc hệ liệt này, chắc hẳn rất mong chờ một cái kết đẹp cho Tiêu Phàm. Anh là một người cô đơn cùng cực. Nhiều năm thầm mến Lâm Vi, nhưng rồi khi Lâm Vi gặp gỡ Diệp Kính Văn, anh lại trở thành cameo bất đắc dĩ cho câu chuyên tình yêu rối rắm này. Cái cảm giác luôn đứng sau 2 người nó đau khổ biết chừng nào, đặc biệt là với một người tâm khí cao ngạo. Ngay cả khi, anh yêu Vệ Đằng, thì cái kiềng ba chân Tiêu Diệp Lâm cũng vẫn khiến anh xém mất đi hạnh phúc mình đáng được hưởng.
Những vết thương tình cảm khiến anh trở nên sợ tình yêu, chối bỏ Vệ Đằng. Nhưng, càng sợ hãi Tiêu Phàm lại càng khao khát yêu và được yêu, chình vì thế mà trước sự theo đuổi không ngừng của Vệ Đằng, Tiêu Phàm cũng xiêu lòng. Anh chính là một tình nhân hoàn mĩ, chu đáo, dịu dàng lại biết dỗ ngon ngọt.
Mỗi nhân vật trong bộ truyện của mà Điệp luôn khác biệt, Vệ Đằng chính là mang một vẻ thẳng thắn, lại phóng khoáng và sống thật với bản thân. Yêu thì yêu, chia tay thì chia tay. Cậu gần như đối lập với Tiêu Phàm. Một người đầy phức tạp, một người chọn cách sống giản đơn. Tác giả đã xây dựng một mảnh ghép hoàn mĩ với Tiêu Phàm và quả thật chỉ có Vệ Đằng mới đem đến cho Tiêu Phàm niềm hạnh phúc bình yên. Mình cực ấn tượng với những giây phút ngọt ngào giữa 2 người, đặc biệt là thói quen của Tiêu Phàm luôn chọn cách ôm Vệ Đằng từ phía sau rồi hôn nhẹ lên dái tai. Hành động nói lên rất nhiều thứ: sủng nịnh, trân trọng, yêu thương, chiếm hữu. Chi tiết H trong truyện cũng cực hài hước, còn hài hước như thế nào thì bạn đọc phải tự cảm nhận mới thú vị 🙂
Mâu thuẫn tình cảm của hai bạn là câu chuyện mà bạn có thể bắt gặp trong chính cuộc sống đời thường: không đủ hiểu nhau.
Tiêu Phàm dành cho Vệ Đằng rất nhiều tình cảm, nhưng Vệ Đằng lại không hiểu hết. Cậu chỉ thấy Tiêu Phàm miệng thì nói yêu mình, nhưng cả ngày lại xoay quanh Lâm Vi và Diệp Kính Văn, cậu chỉ thấy thế giới của Tiêu Phàm có một đoạn kí ức cậu không thể chen vào. Từ đầu đến cuối, chỉ có một Vệ Đằng luôn chạy theo đuôi Tiêu Phàm không màng sĩ diện. Cả 2 người luôn tìm cách chiều chuộng đối phương, quan tâm và tha thứ đối phương nhưng lại quên đi điều quan trọng là “thấu hiểu” đối phương và để đối phương thấu hiểu mình. Nhưng may mắn là họ đã đủ kiên trì và dũng cảm để bổ sung sự thấu hiểu đó và dành cho nhau tin tưởng. Đây là một bài học tình yêu không hề đơn giản để chiêm nghiệm và thực hành.
Vể điểm trừ, cách tác giả giải quyết mâu thuẫn cha mẹ quá nhanh và có phần khiên cưỡng. Càng về sau, những câu độc thoại giải thích quá nhiều và dài dòng. Nếu có thể tiết chế lại, dùng hành động của nhân vật để giải thích sẽ hay hơn.
Đọc câu chuyện này, mình đã sởn da gà không biết bao nhiêu lần, vì xúc động, vì đau đớn, vì ngọt ngào và vì tìm thấy câu chuyện của mình ở trong đó <3
Bst Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu Sau Chi Tay Đau Khổ Buồn Bã Nhất
Nếu sau này chúng mình chia tay…
Nếu chúng mình chia tay, hãy cho em thời gian để thích nghi với việc cuộc sống của em đã không còn tồn tại anh nữa. Dù chẳng biết lỗi lầm ấy là do ai, do anh hay do em, nhưng hãy đủ bình tĩnh và cam đảm để ngồi đối diện với nhau trả lời hết những câu hỏi còn chưa có lời giải đáp.
Nếu sau này mình chia tay, hứa với em rằng anh sẽ không vội vàng đi tìm một chỗ trống khác ngoài em để lấp đầy, càng không cố gắng tìm một ai đó khác em để thay thế. Chúng ta sẽ không hận thù, không dùng một người thứ ba nào đó để làm cách trả thù nhau. Em hứa em cũng sẽ như vậy.
Nếu sau này, anh và em không còn bước chung một con đường nữa, khi mà cuộc sống của anh và em sẽ không còn có nhau. Hứa với em anh sẽ vẫn tự chăm sóc bản thân mình thật tốt, không quên cái này hay cái nọ, trời lạnh vẫn nhớ khăn len và áo ấm, vì bản thân anh có lỗi gì đâu khi chuyện chia tay là của cả hai chúng ta. Em cũng sẽ cố gắng như vậy, mặc dù có thể sẽ quên không ăn uống đúng giờ như khi xưa anh vẫn thường hay nhắc nhở hay đi ngủ sớm để sáng hôm sau có thể tỉnh táo như anh vẫn dặn dò em hàng ngày.
Nếu mà sau này, chúng mình chia tay hứa với em anh vẫn sẽ hạnh phúc để bước tiếp. Anh hãy tìm một người con gái tốt hơn em. Người ấy sẽ yêu anh nhiều hơn em, làm cho anh hạnh phúc hơn em, hi sinh nhiều cho anh hơn là em. Nếu anh không tìm thấy người nào như thế, em sẽ day dứt suốt cả cuộc đời. Cả em cũng sẽ như vậy, em sẽ tìm một người nào đó yêu em nhiều hơn là anh, để sau khi nhìn lại em cũng sẽ thôi không còn tiếc nhớ về một miền kí ức là anh nữa.
Nếu sau này mình chia tay, hứa với em chúng ta sẽ vẫn là bạn. Em hiểu rằng có thể dễ dàng để từ tình bạn lớn lên thành tình yêu, nhưng sẽ rất khó khăn để biến tình yêu trở thành tình bạn nhất là sau một cuộc tình. Nhưng em vẫn muốn chúng ta vẫn là bạn, vẫn chia sẻ mọi buồn vui, vẫn thỉnh thoảng gặp nhau ở những quán cũ, vẫn cười vẫn nói về những lỗi rẽ khác của hai con đường đã không còn đi chung hướng.
Nếu sau này, khi gặp lại em, hứa với em, anh sẽ vẫn nhìn em với nụ cười rạng rỡ và ấm áp như bây giờ. Bởi vì có lẽ suốt cả cuộc đời này em sẽ không bao giờ quên nụ cười ấy, nụ cười có sức ấm như xua tan đi cái giá lạnh của một sớm mùa Đông chơi vơi…
Nếu sau này chúng mình chia tay… em chỉ nói rằng “nếu” thôi, bởi ai biết được “sau này” sẽ ra sao. Em cũng chỉ là một người con gái mỏng manh yếu đuối như bao người con gái khác. Chẳng ai có đủ mạnh mẽ để mỉm cười sao một cuộc chia tay, cũng chẳng phải cố gắng để giấu nhẹm đi những nỗi đau ở trong lòng như cách mà những người đàn ông vẫn vờ như thế. Em là con gái, nên phải nghĩ đến những chuyện xa xôi “sau này” để mà “đề phòng hậu họa” để tránh đi những điều làm tổn thương chính trái tim mình. Em chỉ nói rằng đó là “nếu sau này thôi…” chứ chẳng có ai muốn đem sóng gió cho một tình yêu đang êm ấm.
Nếu sau này mình chia tay, hãy dành cho em một góc nhỏ trong trái tim, để trong một thoáng giây, để trên đường tấp nập vô tình ta bước qua nhau mà không quên những hình dáng cũ. Cũng chẳng quên một thời ta đã từng là người yêu
Nếu sau này khi chúng mình chia tay, hứa với em… khi gặp lại… sẽ vẫn mỉm cười với em như một sớm mai anh đến…
Nhạc càng buồn – Nghe càng hay . Rượu càng đắng – Uống càng say . Tình càng ngọt – Kết thúc càng cay
Thông Điệp Yêu Thương Gửi Bệnh Nhi Ung Thư
Đó là hình ảnh xúc động tại Ngày hội hoa hướng dương “Vì bệnh nhi ung thư” tại TP.HCM.
Đồng hành cùng “Ước mơ của Thúy”
Chỉ sau hai tiếng khai mạc ngày hội (diễn ra tại Nhà văn hóa Thanh niên – số 4 Phạm Ngọc Thạch, Q.1, TP.HCM), cánh đồng hoa hướng dương hình bản đồ Việt Nam dài 20m, ngang 5m được bố trí trước sân khấu đã được gắn hoa gần hết diện tích.
Sắc vàng rực rỡ tràn ngập không gian ngày hội khi tất cả sản phẩm được bán gây quỹ cho bệnh nhi ung thư đều mô phỏng hình ảnh và màu sắc lạc quan của hướng dương. Bánh ngọt bắt kem vàng, bong bóng vàng, băng đô, vòng đeo tay, tò he… hình hoa hướng dương, tranh hoa hướng dương, hoa hướng dương được làm thủ công bằng vải nỉ, giấy lụa đủ mọi kích cỡ… đã làm ấm và thổi không khí tưng bừng, sôi nổi vào ngày hội.
Đến 9g30 sáng 11-11, số hoa hướng dương được cộng đồng làm đã đạt con số 5.808, khu hiến máu cho bệnh nhi ung thư đã tiếp nhận hơn 100 lượt người tình nguyện. Số tiền gây quỹ cho chương trình “Ước mơ của Thúy” đã cán mức 17.500.000 đồng thông qua các hoạt động bán hoa hướng dương, tranh do bệnh nhi ung thư vẽ, các sản phẩm thủ công do cộng đồng chung tay làm…
Ngày hội cũng trở nên dí dỏm và tươi vui hơn nhờ hoạt động đổi hoa hướng dương lấy tranh biếm họa và vẽ hoa hướng dương lên tay, mặt. Khu đặt bức tranh 3D mang tên “Cánh đồng hướng dương” cũng thu hút hàng chục lượt bạn trẻ đến xúm xít tạo dáng chụp ảnh.
“Rất vui” là cảm nhận của bạn Đoàn Phương Hạnh, sinh viên năm 3 Trường đại học Mở, khi tham gia ngày hội. “Vui vì không khí rộn rã, sắc vàng rộn ràng bao trùm ngày hội. Càng vui hơn khi tất cả mọi người đến đây đều hướng về Thúy và bệnh nhi ung thư”, Hạnh chia sẻ.
* Tại Hà Nội, thời tiết buổi sáng rất xấu. Trời mưa to và lạnh nhưng khoảng 500 tình nguyện viên các nhóm tình nguyện Niềm tin và hi vọng, Chắp cánh ước mơ đã chung tay kết hoa và tham gia các hoạt động của ngày hội từ sáng sớm.
Dự ngày hội, Thứ tưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Xuyên cảm ơn báo Tuổi Trẻ và 500 tình nguyện viên đã đồng hành một cách hiệu quả với Bộ Y tế trong việc chăm lo vật chất, tinh thần và điều kiện điều trị cho các bệnh nhi ung thư.
Dù hai quần đảo được bố trí tách biệt với phần bản đồ mô phỏng đất liền, lại nằm ngay trục đường trước các gian vẽ chân dung, vẽ hình hoa hướng dương lên tay, mặt… nhưng hàng ngàn lượt người di chuyển qua khu vực này ai cũng chú ý lách qua để không đụng trúng hai phần cực đông thương yêu của Tổ quốc được cắm chi chít hoa hướng dương.
Hai bảng nhỏ ghi “Q.Đ Trường Sa”, “Q.Đ Hoàng Sa” lấp ló sau những cánh hướng dương vàng rực do chính cộng đồng làm. “Cắm hoa lên phần đất mô phỏng Trường Sa, Hoàng Sa mang lại cảm giác rất đặc biệt: vừa hướng về Thúy và bệnh nhi ung thư, vừa hướng về các chiến sĩ vẫn ngày đêm canh giữ vùng biển, hải đảo”, anh Trần Ngọc Tú (Q.Phú Nhuận, chúng tôi chia sẻ.
Kết thúc chương trình buổi sáng tại Ngày hội hoa hướng dương “Vì bệnh nhi ung thư”, kỷ niệm 5 năm chương trình “Ước mơ của Thúy”, hàng ngàn bông hoa hướng dương đã mọc kín trên tấm bản đồ Việt Nam có chiều dài 20m, chiều rộng 5m. Mô hình hồ Hoàn Kiếm – biểu tượng của Hà Nội và mô hình chợ Bến Thành – biểu tượng chúng tôi được bao phủ bởi những cánh hướng dương tươi vui khoe sắc, trên nhụy hoa là lời động viên, chia sẻ của cộng đồng với nỗi đau của bệnh nhi ung thư.
Bạn đang đọc nội dung bài viết Tình Yêu Đau Dạ Dày – Điệp Chi Linh trên website Altimofoundation.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!