Đề Xuất 6/2023 # Reply 1988 – Thanh Xuân Của Tôi, Của Anh Ấy, Của Chúng Ta # Top 8 Like | Altimofoundation.com

Đề Xuất 6/2023 # Reply 1988 – Thanh Xuân Của Tôi, Của Anh Ấy, Của Chúng Ta # Top 8 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Reply 1988 – Thanh Xuân Của Tôi, Của Anh Ấy, Của Chúng Ta mới nhất trên website Altimofoundation.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Reply 1988 có rất nhiều câu thoại hay và ý nghĩa, khiến khán giả hơn một lần rơi nước mắt, nghĩ về “lời hồi đáp” của bản thân mình.

Vào những ngày cuối năm 2015, sang đầu năm 2016, phải khẳng định rằng Reply 1988 là drama Hàn Quốc xuất sắc nhất hay đúng hơn là trọn vẹn trên khá nhiều phương diện. Câu chuyện vừa hài hước vừa xúc động về những năm tháng trưởng thành của 5 người bạn thân: Duk Sun, Jung Hwan, Sun Woo, Dong Ryung, Choi Taek và những tình cảm gia đình, hàng xóm, thầy trò… mang lại sự rung cảm sâu sắc và từng tập phim đều chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa, tạo nên dấu ấn thật khó quên.

Nếu như Reply 1997 và Reply 1994 nhấn mạnh vào những rung cảm đầu đời, gia đình và mâu thuẫn giữa các thành viên trong nhà làm nền thì Reply 1988 lại đặt thứ tình thân đặc biệt này dưới ánh sáng. Reply 1988 không chỉ đưa người xem ngược dòng thời gian trở về với thời kì nhiều biến động của đất nước Hàn Quốc, mà còn lột tả được sự ấm áp, êm đềm của tình yêu thương. Đó không hẳn chỉ là tình yêu đôi lứa mà còn là tình yêu gia đình, tình bạn, tình làng nghĩa xóm.

Lấy bối cảnh lịch sử để làm nền nhưng lại không tập trung khai thác vào khía cạnh chính trị, Reply 1988 đã tái hiện cho người xem một cuộc sống đầy rẫy những thiếu thốn nhưng lại đầy ắp tình người. Dù là bất cứ ai – ông bà, bố mẹ, hay những người xem trẻ tuổi cũng có thể dễ dàng bắt gặp hình ảnh của chính gia đình, của chính bản thân mình trong phim. Khu phố nhỏ Ssangmun Dong, Seoul những năm 80 hiện lên trong mắt khán giả không hề hào nhoáng, phồn hoa mà thật yên tĩnh, bình dị. Mỗi gia đình sống ở nơi đây đều có những khó khăn và lo toan riêng, nhưng không vì thế mà khiến họ mất đi tình cảm, sự hy sinh bao la dành cho con cái.

Ngoài những điểm nổi bật về kịch bản, dàn diễn viên, thời trang… thì âm nhạc là yếu tố được người xem đánh giá cao nhất với Reply 1988. Một bộ phim luôn vang lên những giai điệu tuyệt vời của thập niên 80-90 càng tạo ra nhiều cảm xúc khi thưởng thức. Người hâm mộ không khỏi cảm thấy xúc động khi tìm lại được những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ, những giá trị tình cảm xưa cũ trong các ca khúc của Lee Moon Se, Im Byeong Su, Yoo Jae Ha, So Bang Cha…

Con người thường có xu hướng nhìn về quá khứ bằng lăng kính màu hồng: ngày xưa lúc nào cũng tốt đẹp hơn hiện tại, chỉ có những kỷ niệm đẹp tồn tại và khoảnh khắc tồi tệ bị lãng quên hoặc cất kỹ vào một góc tâm trí. Đó chính là lý do Reply nhận được rất nhiều tình cảm của khán giả, luôn đứng đầu về tỷ suất người xem. Nó khơi dậy cảm xúc của những người từng sống qua quãng thời gian đó. Với những người trẻ, phim mang đến một sự mới mẻ, khác lạ, từ thời trang, âm nhạc cho đến lối sống.

Có lẽ không chỉ với riêng ai mà với tất cả những người yêu phim truyền hình thì cảm giác được xem một bộ phim mà bản thân có thể đồng cảm, cùng cười, cùng khóc với các nhân vật, thậm chí quên đi cả thế giới xung quanh mình, thật sự là một cảm giác “sướng” hơn tất cả. Và Reply 1988 chính là bộ phim đã làm được đầy đủ điều này.

Nhiều cư dân mạng khi xem xong bộ phim đã thể hiện sự xúc động không chỉ bởi nội dung câu chuyện mà còn là những lời thoại đầy ý nghĩa trong những cảnh quay nhỏ. Trên mạng xã hội, một “làn sóng” viết lại những câu thoại hay nhất của Reply 1988 đã diễn ra rất sôi nổi. Có những câu nói tưởng chừng đơn giản trong ngữ cảnh nhưng lại để lại ý nghĩa sâu xa hơn bao giờ hết.

1. Hi vọng những ai tỏ tình và những ai nghe lời tỏ tình đều có thể nắm tay nhau đi đến cuối con đường.

2. Thần linh không thể có mặt ở mọi nơi nên Ngài đã tạo ra Mẹ. Đến tuổi như mẹ, mẹ vẫn là vị thần bảo vệ con. Tiếng “Mẹ!”, chỉ cần gọi thôi cũng chạm tới trái tim.

3. Không nơi nào có thể sánh được với ngôi nhà ta đang ở. Dù đã ở chán chê nhưng đó vẫn là nơi ấm cúng và thân thuộc nhất.

4. Người lớn cũng biết đau. Chỉ là họ đang chịu đựng, đang bận rộn chuyện của những người trưởng thành.

5. Trước mặt bố bao nhiêu điều bẩn thỉu của thế giới đều biến mất không dấu vết. Bố kiên trì trụ vững là vì có người cần phải bảo vệ.

6. Yêu một người không phải là cho đi thật nhiều mà là tha thiết cho đi.

7. Con người trở nên mạnh mẽ không phải là vì giữ được lòng tự trọng mà là khi vứt bỏ được nó.

8. Thời gian tặng cho ta món quà lớn nhất mà ta không biết đó là kí ức về khoảng thời gian ta từng được yêu thương. Vì thế, trước khi quá muộn, đừng xấu hổ khi bày tỏ lòng mình. Hãy cho họ biết bạn yêu họ nhiều đến thế nào.

9. Nếu không tỏ tình là vì trong lòng đã tràn ngập hình ảnh của đối phương đến mức hít thở cũng thấy khó khan.

10. Thời gian rồi sẽ mang lại sự ly biệt. Thời gian chắc chắn chỉ để lại cho con người ta sự hối tiếc. Vì vậy nếu yêu một người thì hãy nói ngay cho người ấy biết. Đừng để hối tiếc sau này. Ngay bây giờ phải nói ra.

11. Trong thế giới chỉ toàn những lời nói xấu xa này, điều khiến bạn kiên cường sống tiếp, duy trì ổn định cuộc sống chẳng phải là những câu danh ngôn hay những dòng tri thức mà chính là mang theo cơ thể ấm nóng thô ráp này, câu nói ấm áp, yêu thương này.

12. Từ lúc nào không biết, chỉ cần nghĩ đến người ấy thôi là thấy vui rồi. Chỉ cần nhìn thấy người ấy thôi cũng đủ để tôi mỉm cười.

13. Thời gian cứ thế trôi, tuổi tác cũng nhiều hơn. Tuổi xuân tươi đẹp cũng chính vì vậy mà không thể nào quay lại được.

14. Duyên phận sẽ tìm đến khi thời khắc kịch tính xuất hiện rất tình cờ. Duyên phận chính là thời điểm.

15. Nếu muốn mẹ được vui, chỉ cần một câu này thôi là đã đủ rồi. Hãy nói rằng: “Bây giờ con cần mẹ!”.

16. Cuộc đời như một hộp chocolate. Trước khi mở ra thì mãi mãi không biết, ăn rồi mới biết mùi vị thế nào. Cầm phải viên chocolate đắng chính là số phận bạn đã lựa chọn. Không được hối hận, không được khóc lóc, cũng không được đau lòng.

Trần Phong (tổng hợp)

Buồn Làm Sao Buông Của Anh Khang Là Nỗi Buồn Của Thanh Xuân

Tiếp nối thành công của hai đứa con tinh thần đầu tiên là Ngày trôi về phía cũ và Đường hai ngả người thương thành lạ, cây bút trẻ Anh Khang tiếp tục cho ra mắt đứa con thứ ba vào năm 2014: . Theo tờ báo chúng tôi của tác giả Anh Khang xếp đầu bảng sách bán chạy tại Hội sách 2014, đứng trên cả tác giả Nguyễn Nhật Ánh, Dan Brown. 5 năm đã trôi qua nhưng chắc chắn một điều là khi nào chúng ta còn mang trong lòng những nỗi buồn không thể gọi tên thì lúc ấy chúng ta còn tìm đọc Buồn làm sao buông!

Đôi điều về tác giả Anh Khang

Tên đầy đủ là Quách Lê Anh Khang sinh ngày 11/8/1987.

Cử nhân khoa Báo chí và Truyền thông – Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Tp. Hồ Chí Minh.

Từng là học sinh chuyên Văn của trường Trung học Phổ thông Chuyên Lê Hồng Phong Tp. Hồ Chí Minh.

Các thành tích nổi bật như Huy chương vàng Olympics Truyền thống 30/4, Thủ khoa kỳ thi Học sinh Giỏi Thành phố, Giải III Học sinh Giỏi Quốc gia và được tuyển thẳng vào Đại Học Khoa học Xã hội & Nhân Văn.

Thời sinh viên, Anh Khang đã có kinh nghiệm làm người dẫn chương trình nên về sau anh không chỉ công tác trong lĩnh vực PR – Marketing, thỉnh thoảng anh còn lấn sân sang vai trò MC cũng như sáng tác nhạc.

Các tác phẩm đã/sắp phát hành

Những năm tháng đó có tôi yêu người

Người xưa đã quên ngày xưa

Trời vẫn còn xanh em vẫn còn anh

Thương mấy cũng là người dưng

Đường hai ngả người thương thành lạ

Ngày trôi về phía cũ

Buồn làm sao buông

Buồn làm sao buông sẽ phù hợp với những ai?

Nhiều người thường có lối suy nghĩ rằng những tác phẩm dành cho teen, của những cây bút trẻ mới nổi rất khó để tìm ra những triết lí sâu xa so với văn học kinh điển. Mà Anh Khang là một trong những tác giả sáng tác dòng văn học này và luôn đứng trong top tác giả có sách bán chạy nhất. Nhưng không phải tự nhiên mà một quyển sách không có gì đặc biệt lại có thể trở thành Best seller. Nhiều người thường mặc định rằng đọc sách là để có tri thức. Những quyển sách mang tầm kiến thức thời đại mới là những quyển sách đáng đọc. Nhưng đôi khi, đọc sách là để làm mới lại tâm hồn đã cằn cõi bấy lâu nay!

Buồn làm sao buông sẽ phù hợp với những ai: thích sách có bìa đẹp, chọn sách đẹp để làm quà tặng, đang trong tâm trạng không biết nên đọc cái gì, những người ngây thơ, có một chút mộng mơ cảm xúc nào đó về tình yêu.

Cái buồn trong Buồn làm sao buông là nỗi buồn của thanh xuân

“Cảm ơn người vì đã không yêu ta, để ta dành dụm đủ đầy yêu thương cho một người đến sau xứng đáng. Và người ấy,chắc hẳn cũng sẽ cảm ơn người vì đã bỏ lại ta giữa cơn mưa sũng nước, để người ấy kịp đến và cùng ta đi qua trọn vẹn những ngày bão giông nhưng chắc chắn sẽ có cầu vồng…”(Trích sách)

Khác với những quyển sách trước đây tôi đọc về hoàn cảnh tiếp nhận. Đây không phải là quyển sách tôi đích thân chọn mua tại nhà sách hay bất cứ trang bán hàng điện tử nào. Đây là món quà tôi nhận được từ cô bạn thân. Thời gian đó tôi đang say nắng một người và bắt đầu có những nỗi buồn đầu tiên. Nên là ngay khi nhìn thấy tựa đề quyển sách, tôi liền bị thu hút! Tôi tự hỏi: thật sự có cách buông bỏ nỗi buồn sao hay đây là một lời cảm thán: sẽ chẳng có cách gì mà bỏ nỗi buồn đâu?

Lúc bắt đầu đọc những dòng đầu tiên, có lúc tôi muốn bỏ không đọc nữa. Lí do là vì nỗi buồn của tác giả còn buồn hơn cả nỗi buồn tôi đang mang. Bạn hiểu ý tôi không? Đơn giản là khi bạn buồn, nghe con bạn thân cảu bạn than thở một chuyện buồn hơn thì than ôi, cả ngày sẽ chẳng muốn làm gì mất? Những nỗi buồn trong sacsg là những nỗi buồn không tên. Và thú thật, dù ít hay nhiều bản thân lúc đó cũng trải qua ít nhiều. Đến bây giờ khi đã trưởng thành hơn, đọc lại quyển sách như một dạng không dám đối mặt với những nỗi buồn của thanh xuân!

Anh đã viết: “Thế nên đừng trách tôi bi quan hay tiêu cực khi cứ cổ súy nỗi buồn. Vì chẳng có cách nào đương đầu và vượt qua tâm trạng tồi tệ ấy hiệu quả bằng việc cứ đối diện và đi xuyên qua nó […] Bởi vậy, cứ buồn, để mau chóng nếm trải hết cùng cực nỗi chán chường thất vọng, để nhận ra mình còn một chặng đường dài của rất nhiều cảm xúc khác đang chờ trải qua”.

Bạn biết không, cuộc sống hiện tại của tôi rất tốt. Có người để yêu thương, có người để nhớ, có việc để làm. Không phải khi con người ta bế tắc mới bắt đầu đi tìm chân lý. Không phải khi con người ta buồn thì mới tìm sách buồn để đọc. Đọc quyển sách này trong tâm trạng rất tốt làm tôi chuyển sang cảm giác bồn chồn lo sợ. Sợ một ngày mình sẽ đánh mất những điều tốt đẹp. Tôi nghĩ, thời đại bây giờ, người ta mãi đi tìm những điều hạnh phúc lớn lao mà đôi khi chẳng màng đến hiện tại mình đã có được những gì. Hạnh phúc không cần cầu kì, chỉ cần giản dị, không cần to lớn, chỉ cần vừa đủ.

Đến tận bây giờ thì chắc cũng có dăm ba người gọi là “người dưng thân thương” bước ngang đời tôi và để lại những nỗi buồn riêng biệt. Nỗi buồn thì còn đó, chỉ cần có cơ hội là lại trỗi dậy. Nhưng có một bài học tôi rút ra được từ những nỗi buồn quá khứ ấy chính là biết trân trọng hiện tại. Tuổi hai mươi nào đã là cuộc đời, mới chỉ là một phần ba thôi mà!

Những điều không thuộc về mình, không là của mình thì có gượng ép cũng chẳng làm được gì. Những điều không đáng xuất hiện trong cuộc sống của mình thì cứ mặc kệ đi, hồn nhiên mà tận hưởng những điều tốt đẹp khác. Có thể buồn, buồn thật nhiều, có thể đau khổ , đau khổ đến cùng cực những nhất định phải biết yêu thương cuộc sống mình

Buồn làm sao buông không phải đem nỗi buồn của tác giả lây lan cho đọc giả. Mà là giúp đọc giả nhìn cái buồn của người mà thấu nỗi buồn của mình từ đó biết yêu thương và trân trọng cuộc sống của mình nhiều hơn.

Chuyên gia nói gì về Buồn làm sao buông và dòng sách teen nói chung

Các đoạn trích hay

Bởi vì cho dù yêu nhau đến cùng hay

đành đoạn bỏ đi, thì cái cảm giác sau khi trải qua

một mối tình không hề dễ chịu.

Ngơ ngác nhất là khi tất cả yêu thương cuối cùng khép lại với kết cục “Chẳng-để-làm-gì”…

Anh biết em đi hay ở, cũng chẳng để làm gì!

Em biết anh nhớ hay quên, cũng chẳng để làm gì!

Và nếu chúng ta có thể trở lại như ngày xưa chăng nữa, cũng chẳng để làm gì.

Lửa cháy tàn tro, rượu cạn men nhạt, mọi thứ đã làm tròn phận sự của nó. Duy chỉ có hai đứa vẫn cứ lấp lửng giữa ngọt-đắng, dùng dằng giữa níu-buông mà chẳng bao giờ thấy đâu là cuối đường để biết được sự cố chấp này liệu có nguyên do? Hay tất cả chỉ là hoài phí, chẳng-để-làm gì…

Thật ra là tự em đa tình, chứ vốn dĩ, tình cảm này ngay từ khi bắt đầu đã biết sẵn chỉ là tự mình huyễn hoặc bọc đường cho những đắng đót đơn phương.

Thật ra là tự anh vô tâm, chứ vốn dĩ, những lời nói ấy chỉ có thể dành riêng cho một người rất mực yêu thương, cớ sao cứ thản nhiên bông đùa với những người dưng khác.

Thật ra, vạn vật dù vô tri hay hữu tình đều đã định sẵn một lý do cho sự tồn tại “để làm gì” của chúng. Chỉ riêng anh và em, đến bao giờ chúng ta mới ngộ ra rằng thứ tình cảm này vốn dĩ chẳng-để-làm-gì.

Vô nghĩa và hoang phí cảm xúc đến thế mà vẫn cháy đến kiệt cùng như lửa đã bén cồn, chỉ có thể bùng lên đến khi tro tàn mà chẳng-thể-làm-gì.

Ừ thì, biết là chẳng-ĐỂ-làm-gì, nhưng cũng chẳng-THỂ-làm-gì khác hơn ngoài việc đau đến sau cuối…

Bởi thế mới thấy, muốn hủy hoại một đứa con nít, hãy cứ chăm bẵm nuông chiều. Còn muốn hủy hoại một kẻ trưởng thành, hãy cho họ trải qua một lần thương yêu.

Thật đấy, tình yêu là thứ hủy hoại con người nhanh nhất, dù là tình yêu viên mãn hay chỉ là một phút xao lòng. Bởi vì cho dù yêu nhau đến cùng hay đành đoạn bỏ đi, thì cái cảm giác sau khi trải qua một mối tình không hề dễ chịu. Thậm chí ngay cả trong lúc còn yêu, con người ta cũng luôn ngập tràn những lo toan, hoài nghi và tự ti đến tội nghiệp.

Nhớ cho rằng, tình yêu cũng như không khí vậy – cứ tưởng là trong lành và duy trì nhịp thở cho trái tim, nhưng lại chính là nguyên nhân dẫn đến ôxy hóa bào mòn rất nhiều thứ kim loại trở nên vô dụng. Kim loại sắc bén bền bỉ thế kia mà còn trơ ra rỉ sét chịu trận, huống hồ khối cơ mềm oặt nơi ngực trái làm sao gánh chịu nổi thứ gặm nhấm hủy hoại trá hình “tình yêu – nguồn sống” ấy?

Hướng về riêng phía người thôi

Hoa nở để mà tàn. Người gặp để rẽ ngang

Ngày đó, tôi chẳng thiết tha gì với hoa cỏ và facebook cá nhân tuyệt nhiên không có chỗ để post hình hoa hòe. Hai loại hoa duy nhất tôi phân biệt được là hoa hồng và hoa vạn thọ, một cái để tặng sinh nhật, cái kia để chưng bàn thờ – tuyệt đối đừng nên nhầm lẫn nếu không muốn tiệc sinh nhật người ta thành ra đám giỗ cho mối quan hệ của mình.

Nhưng từ khi quen người, tôi thuộc lòng tên gọi từng loại hoa. Buổi hẹn hò của hai đứa dù có chạy loanh quanh thành phố, nói xàm nói nhảm thế nào thì trước lúc tiễn nhau về, trên tay sẽ luôn cầm sẵn một bó hoa như lời hẹn cho lần gặp kế tiếp. Niềm vui của người nhiều khi chỉ đơn giản là tìm được bó hoa súng tím xanh vì biết tôi thích màu của bầu trời, rồi mang về nhà để tôi hậu đậu cắm xiêu vẹo trong bình và ngay hôm sau, nó đã héo queo chỉ còn có thể đem ra nấu lẩu mắm. Rồi để dỗ dành một đứa vụng về đang buồn bã vì hoa cỏ chết yểu, người sẽ lại kiên nhẫn cùng tôi ra hàng hoa mà tỉ mẩn chọn mua hoa khác, kèm theo cái liếc mắt dặn dò: “Hoa tulip khó trồng lắm đó, mang về xong nó héo nữa thì đừng có than vãn”. Rốt cục, tôi vẫn chọn tulip và cả hai phải lúi cúi kiếm đá lạnh để thả vào bình hoa, vì tulip chỉ nở tươi được trong nước lạnh mỗi ngày.

Nếu theo kết quả khảo sát xã hội gần đây cho thấy một trong những biểu hiện của người hạnh phúc là thích cắm hoa, thì quả thật tôi phải cảm ơn người đã có thời tập cho tôi thói quen được hạnh phúc. Dù rằng hạnh phúc ngắn ngủi và thời gian bên nhau chẳng tròn đầy, nhưng thói quen mang hoa về rải khắp nhà đã thành nếp sống từ ấy. Mà đã là nếp sống, bắt quên sao đành?

Thế nên khi bạn bè mang đến tặng tôi những giỏ hoa tràn ngập hướng dương trong một ngày-đáng-lẽ-phải-vui, thì cái thói quen xưa cũ lại thảng hoặc trở về. Tôi nhớ người hay gọi hướng dương là “cúc Mặt trời”, theo kiểu chúng tôi thường gán ghép tên gọi khác cho những thứ vốn dĩ quen thuộc (như cách người gọi tôi là “quờ lờ a cờ”, và tôi gọi người là “người lạ thân thương”). Đến độ sau này khi không còn cùng nhau đi qua những hàng hoa ngày cũ, tôi vẫn cứ một mình bảo cô chủ bán hoa: “Cho một bó cúc Mặt trời” khiến người xung quanh kỳ thị hoang mang chẳng hiểu tôi đang nói thứ ngôn ngữ gì.

Tôi nhớ thần thoại Hy Lạp có lần kể về tình yêu đơn phương của cô nàng Clytie yêu thầm Thần Mặt trời Helios. Mỗi ngày, cô gái phàm trần ấy chẳng thể làm gì khác hơn ngoài việc ngước nhìn cỗ xe ngựa của thần đi qua bầu trời rồi chết dần chết mòn, hóa thân thành một bông hoa hướng dương. Chẳng biết thần thoại xưa có thật trong đời không, chứ hoa hướng dương từ bao thế kỷ nay vẫn cứ nở rực dưới Mặt trời, cứ vươn về một phương ánh sáng mà ươm vàng một sắc màu lành lặn nhất của thứ tình yêu tròn đầy. Với mỗi một bông hướng dương, thứ ánh sáng đó là nguyên vẹn và duy nhất để nhuộm vàng đời sống thảo mộc cho mình. Còn trên cao, Thái dương vẫn lãnh đạm tỏa sáng cho hàng ngàn hàng vạn loài hoa khác nhau, chứ chẳng thể của riêng bất kỳ thứ thực vật nào.

Tình yêu của Clytie dành cho Helios ngay từ đầu đã hoang đường như thế. Một kẻ thuộc về bầu trời, một người ở lại mặt đất, dẫu có nhìn thấy nhau, dẫu có một phút xao lòng vì nhau cũng chẳng thể nào với tới nhau. Hoa nở để mà tàn. Người gặp để rẽ ngang. Tình cảm đâu phải cứ muốn giữ là sẽ sở hữu mãi được một bàn tay trước những ly tan của năm tháng, nhất là khi chính bàn tay mình còn chưa biết cách cầm-níu-nắm-buông cho đúng lúc và đúng người.

Nhưng, tình yêu đòi hỏi phải sở hữu thì có còn nguyên vẹn là tình yêu? Hay chỉ còn sự chiếm hữu ích kỷ của bao điều áp đặt? Tình yêu thật sự trên đời, không đòi hỏi phải nắm giữ trong tay hay đơn phương ảo tưởng trong lòng, mà là thứ tình cảm cam tâm trong tim. Hoàn toàn cam chịu, hoàn toàn kiên tâm, dẫu cho người ấy có đoái hoài hay không.

Thế nên, vẫn muốn như hướng dương, nở rực hay lụi tàn vẫn hướng về riêng phía Mặt trời. Muốn được thương người, dẫu buồn vui khóc cười vẫn dõi theo đoạn đường đã ngược lối chia đôi.

Cảm nhận của đọc giả mua sách

Bạn có thể mua sách ở đâu?

Tiki: https://tiki.vn/buon-lam-sao-buong-p391390.html

Vinabook: https://www.vinabook.com/buon-lam-sao-buong-p57173.html

742 views

Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi

“Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi”

Hầu như ai cũng đều phải trải qua lứa tuổi học trò với bao ngô nghê, bồng bột nhưng những kí ức về tuổi học trò vẫn luôn là kí ức đẹp nhất, long lạnh nhất của đời người. Những cảm xúc đó chỉ được trải qua một lần và mãi mãi chẳng thể nào vẹn nguyên như thuở đầu, có phải vậy chăng mà những năm tháng ấy đã trở thành kí ức không thể nào quên?

Thông tin cơ bản về phim

Ngày phát hành: 19 tháng 8, 2011 (Đài Loan)

Thể loại: Thanh Xuân – Học Đường, Tâm lý, Lãng mạn

Đạo diễn: Cửu Bả Đao

Diễn viên: Trần Nghiên Hy trong vai Thẩm Giai Nghi; Kha Chấn Đông trong vai Kha Cảnh Đằng; Ngao Khuyển; Hác Thiệu Văn (Hsieh Ming-ho); Wan Wan (Chia-Wei Hu),…

Các nhà sản xuất: Angie Chai, Adam Tsuei

Thời lượng: 109 phút

Bài hát nổi bật: Those Bygone Years

Bộ phim này dành cho ai ?

Bộ phim vào thời điểm ra mắt đã quấy đảo cả Châu Á và đem lại nhiều thành tựu cũng như đông đảo lượng fan về cho dàn diễn viên, mở đường cho sự phát triển sự nghiệp của họ sau này. Nói về bộ phim, Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuôi, đúng chuẩn tình yêu tuổi học trò, thể hiện những rung động ngây ngô, trong sáng của tuổi mới lớn. Nhưng khác với đa số phim học trò của Nhật, tình yêu học trò này của Đài rất thực như mối tình đầu của bạn vậy – Một tình yêu trong sáng, đẹp đẽ và dở dang.

Bộ phim thích hợp cho tất cả mọi người, từ những người đang độ tuổi mới lớn, đang được trải qua những năm tháng đẹp đẽ nhất của tuổi học trò đến những người đã vụt mất nó và muốn một lần nữa được hồi tưởng, được sống lại những năm tháng ấy thì bộ phim này cực kì đáng để bạn bỏ thời gian xem.

Nội dung phim Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi

Bộ phim là dòng hồi tưởng của nhân vật Kha Cảnh Đằng, nhớ về những năm tháng cấp ba của mình với nhiều trò nghịch ngợm, quậy phá với nhóm bạn, và ấn tượng nhất là mối tình đầu tiên của chàng trai tuổi mới lớn.

Lấy bối cảnh ở Đài Loan vào năm 1994, You Are The Apple of My Eye (tên gốc là Những năm tháng ấy, cô gái mà chúng ta cùng theo đuổi) là câu chuyện về nhóm bạn thân gồm Kha Cảnh Đằng, Lão Tào, Bột Khởi, Cai Biên, A Hòa trong những năm tháng cấp ba cùng thích cô bạn cùng lớp xinh xắn và học giỏi – Thẩm Giai Nghi. Còn Kha Đằng chính chính là một học sinh cá biệt, nghịch ngợm và lười học vô cùng. Họ giống như 2 thỏi nam châm trái dấu, 2 đường thẳng song song chẳng bao giờ có điểm chung.

Là một học sinh hư, Kha Đằng được xếp ngồi đằng trước lớp trưởng Gia Nghi để cô kèm cặp. Trong mắt cậu ấy, Gia Nghi chỉ “xinh đẹp hơn những người khác một chút thôi” và “thích lo chuyện bao đồng”. Và trong những năm tháng trên ghế nhà trường, chiếc áo trắng của Cảnh Đằng sở hữu không biết bao nhiêu vết mực do cô nàng Giai Nghi ‘chọt chọt’ để lại vào mỗi lần cần “chỉnh đốn” cậu bạn mà cô nàng vừa nhìn đã ghét. Thế nhưng, một lần khi thấy cô bạn quên sách, Kha Đằng đã đứng lên chịu phạt thay. Một hành động rất “anh hùng” đó đã khiến Gia Nghi chú ý đến cái con người ngồi phía trước mình.

Để rồi thời gian qua đi, sau những lần va chạm, 2 người mến nhau lúc nào không hay nhưng không ai đủ dũng khí để nói ra. Rồi qua những năm cấp 3 đến khi vào đại học, cả 2 đã có cơ hội bên nhau ngắn ngủi nhưng vì tính cách quá khác biệt, vì có lẽ tình yêu này chưa đủ lớn nên họ lựa chọn xa nhau.

Cuối cùng thì, 5 chàng trai cùng theo đuổi Giai Nghi năm ấy chẳng ai cưới được cô. Nhưng tất cả vẫn là bạn tốt của nhau, vẫn cùng nhau vui vẻ tới dự đám cưới của Giai Nghi. Kết thúc phim là phong bì đỏ với dòng chữ “Tân hôn vui vẻ, cô gái chúng ta từng theo đuổi”

Đánh giá của người viết về bộ phim Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi

Trong suốt chiều dài phim cũng chẳng có cao trào nào lên tới đỉnh điểm để khiến người xem phải hồi hộp, băn khoăn nhưng điểm đặc biệt nhất có lẽ là cách quay phim cực kì chân thật, từ nhân vật, tình tiết, lời thoại đều chân thực và tinh tế đến độ đã đánh thức được những ký ức được lưu giữ trong tâm hồn mỗi người. Mỗi nhân vật, mỗi câu chuyện, tình tiết trong phim như khiến chúng ta nhớ lại chính mình ở những năm tháng xưa kia.

Vết mực trên áo, những cái ngáp trong giờ chào cờ dưới sân trường, những bài giảng đều đều, những câu chuyện ma nhảm nhí, những câu hỏi, thắc mắc ngây ngô, nụ cười trong veo của cô gái bàn dưới… tất cả đều giống như những trang nhật ký học trò đang được lật lại một cách từ từ khiến ta có cảm giác bồi hồi, xao xuyến. Giai đoạn cấp ba chỉ kéo dài 3 năm nhưng đó có thể coi là thời gian tuyệt vời nhất, day dứt nhất của mỗi con người.

Bộ phim so với nguyên tác bản truyện có khác đi đôi chút. Có lẽ vì thời lượng trên phim, cũng như đạo diễn (cũng là tác giả) muốn tập trung vào đôi Kha Cảnh Đằng và Thẩm Giai Nghi nên bỏ qua giai đoạn học cấp 2, cô bạn Lý Tiểu Hoa thực chất mới là “mối tình vắt vai” đầu tiên của Kha Cảnh Đằng, cũng là người khiến cho cậu học tốt lên rất nhiều, từ thứ hạng ba bốn trăm vươn lên bảng vàng top 20 của khối. Trong truyện, Kha Cảnh Đằng từ khi lên cấp 3 đã có sẵn tố chất, vì gặp Giai Nghi nên thành tích học tập ngày càng nổi trội hơn, nhưng trong phim lại hoàn toàn khác, là từ khi gặp Giai Nghi thì Kha Đằng mới thay đổi.

Câu “You Are The Apple of My Eye” mà Kha Cảnh Đằng dành cho Thẩm Giai Nghi được bắt nguồn từ đại văn hào Shakespeare. “Apple” ở đây có thể hiểu là “con ngươi” của đôi mắt và khi một người được ví như vậy thì có thể hiểu rằng lời tỏ tình này chính là một cách biểu đạt khác đi của câu nói truyền thống “I love you so much”.

Những dòng hồi tưởng xuyên suốt mạch câu chuyện là những phần mình thích và mong chờ nhất. Đó là những lời tự sự của một chàng trai sau nhiều năm nhìn lại thời trẻ trâu của mình. Vẫn còn đó chút tưng tửng, chút ngây ngô thuở ban đầu, chút gì đó nuối tiếc, chút gì đó cam chịu cho cái gọi là “định mệnh”. Hiếu thắng nhất thời của một quãng thanh xuân, chỉ còn đọng lại những điều dịu dàng nhất.

“You Are The Apple of My Eye” là tiểu thuyết duy nhất khi lên phim mình vẫn cảm thấy hay và đúng tinh thần của nguyên tác, và cũng là bộ phim về tuổi học trò mình yêu thích, ám ảnh nhất cho đến bây giờ.

Những câu thoại hay và ấn tượng nhất trong bộ phim

-&-

“Thật ra, biết giải mấy cái đề này thì có gì giỏi đâu. Mình dám cá với cậu, 10 năm sau ngay cả hàm log mình vẫn không nhớ thì vẫn sống tốt như thường thôi” “Ừ” “Cậu không tin à?” “Mình tin” “Vậy sao cậu vẫn chăm chỉ học hành?” “Cuộc sống vốn có nhiều việc tốn công vô ích mà”

-&-

“Không giống như bài thi, tất cả các vấn đề phức tạp khó khăn đều có được một lời giải đáp. Trong cuộc sống thật sự có những việc mãi mãi không có lời giải đáp”.

-&-

“Điều tàn khốc nhất của trưởng thành đó là… con gái mãi mãi trưởng thành hơn con trai cùng tuổi. Sự trưởng thành của con gái…không đứa con trai nào có thể chống đỡ được.”

-&-

“Thường nghe người ta nói, tình yêu đẹp nhất là trong giai đoạn yêu thầm, khi thực sự ở bên nhau rất nhiều cảm giác sẽ biến mất. Nên mình nghĩ cứ để cậu theo đuổi mình lâu thêm chút nữa”

-&-

“Ở cùng một độ tuổi, những cô gái thường già dặn hơn các chàng trai” – “Đứng trước người con gái mình thực sự thích, chúng ta đều trở nên ngốc nghếch”.

-&-

“Có thể tự tin trước tất cả mọi người, nhưng lại xấu hổ mất hết bình tĩnh trước một ngườiCó thể thao thao bất tuyệt với tất cả mọi người, nhưng lại ấp úng lúng túng trước một ngườiCó thể chạy ra hồ hởi trước mặt tất cả mọi người, nhưng lại thích lặng lẽ đứng từ xa nhìn ngắm một người.”

-&-

“Đồ ngốc, đồ ngốc nghếch” – “Ngốc mới theo đuổi cậu lâu như vậy”

-&-

“Tớ muốn trở thanh một người thật giỏi giang…Làm cho thế giới này vì có tớ mà khác đi một chút. Nhưng thế giới của tớ, chính là trái tim cậu.”

-&-

“Thẩm Giai Nghi, cậu có tin thế giới song song không? Có khi một thế giới khác chúng ta đang ở bên nhau”

-&-

“Từng mong ước chinh phục cả thế giới. Nhưng cuối cùng quay đầu lại mới nhận ra. Thế gian này, từng mảnh, từng chút một chính là cậu…”

-&-

“Tôi sai rồi. Thì ra… khi bạn thật sự cực kỳ cực kỳ thích một cô gái. Khi cô ấy có người thương, có người yêu. Bạn sẽ thật lòng, thật tâm chúc phúc cô ấy mãi mãi hạnh phúc, vui vẻ.”

Các bạn có thể xem phim miễn phí tại:

You are the apple of my eye là một cơn mưa lớn mở đầu cho cơn bão các bộ phim viết về tuổi thanh xuân, bộ phim đã tái hiện một cách chân thực và cảm động những hình ảnh về khoảng thời gian đẹp nhất của đời người – tuổi học trò. Và mối tình đầu luôn là mối tình đáng nhớ nhất. Đúng như Cửu Bả Đao viết, quãng thời gian ấy như một cơn mưa rào, dù cảm lạnh vẫn muốn được một lần được đắm chìm một lần nữa.

1308 views

Câu Nói Hay Reply 1988

Câu nói hay reply 1988

1. “Hi vọng những ai tỏ tình và những ai nghe lời tỏ tình đều có thể nắm tay nhau đi đến cuối con đường”.

2. “Thần linh không thể có mặt ở mọi nơi nên Ngài đã tạo ra Mẹ. Đến tuổi như mẹ, mẹ vẫn là vị thần bảo vệ con. Tiếng “Mẹ!”, chỉ cần gọi thôi cũng chạm tới trái tim”.

3. “Không nơi nào có thể sánh được với ngôi nhà ta đang ở. Dù đã ở chán chê nhưng đó vẫn là nơi ấm cúng và thân thuộc nhất”.

Rơi nước mắt với những câu thoại chân tình trong “Reply 1988”

kenh14.vn

 › phim-chau-a › roi-nuoc-mat-voi-nhung-c…

Những câu nói giản dị nhưng ấm áp trong “Reply 1988” khiến khán giả … Ra (Ryu Hye Young) đanh đá hay Taek (Park Bo Geum) ngô nghê.Câu nói hay reply 1988

Những câu nói ý nghĩa trong bộ phim Reply 1988 khiến bạn …

www.ohay.tv

 › view › nhung-cau-noi-y-nghia-trong-b…

Những câu nói ý nghĩa trong bộ phim Reply 1988 khiến bạn thức tỉnh cuộc sống … Vì vậy nếu yêu một người nào đó hãy nói cho họ biết . Đừng để hối tiếc sau …

Reply 1988 và những câu thoại lấy nước mắt khán giả – Eva

eva.vn

 › Xem ăn chơi

 —

Reply 1988 để lại trong lòng khán giả nhiều xúc cảm thiêng liêng. … Nhưng hiểu hay không có gì quan trọng chứ? … Đừng nói là anh hùng, dù là ông nội của anh hùng, đến giây cuối cùng cũng muốn trở về bên người thân …

Reply 1988 – Thanh xuân của tôi, của anh ấy, của chúng ta

phieuplus.com

 › Ga phim

Reply 1988 có rất nhiều câu thoại hay và ý nghĩa, khiến khán giả hơn một … Plus điểm lại những câu nói hay trong bộ phim …

 Tải lên bởi Câu nói hay reply 1988

Rơi nước mắt với những câu thoại chân tình trong ‘Reply 1988’

www.pinterest.com

 › … › Lời Trích Phim

 Những câu nói giản dị nhưng ấm áp trong “Reply 1988” khiến khán … Khép lại một năm với vô vàn sự kiện, hãy cùng điểm lại những câu thoại khó …

Rơi nước mắt với những câu thoại chân tình trong ‘Reply 1988’

www.pinterest.com

 › pin

List Sách xin tổng hợp 20+ câu nói hay và ý nghĩa về sách giúp bạn có động lực đọc sách mỗi ngày. Cách trình bày song ngữ giúp bạn tự học tiếng anh tốt hơn.

Tuổi trẻ đầy tiếc nuối qua những câu thoại hay nhất Reply 1988

doctailieu.com

 › tu-vi › tuoi-tre-day-tiec-nuoi-qua-nhu…

Reply 1988 thành công một phần nhờ những câu nói hay trong phim, những câu thoại khiến chúng ta rơi nước mắt, tiếc nuối của tuổi trẻ và sự bao dung mãi Câu nói hay reply 1988

Những câu thoại đáng suy ngẫm trong REPLY 1988 – Aran in …

araninkorea.me

 › Tiếng Hàn

Có thể nói Reply 1988 là một trong những bộ phim về tình cảm gia đình … Hãy cùng ôn lại và học tiếng Hàn qua những câu thoại đáng suy …

Bạn đang đọc nội dung bài viết Reply 1988 – Thanh Xuân Của Tôi, Của Anh Ấy, Của Chúng Ta trên website Altimofoundation.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!