Đề Xuất 6/2023 # Phật Giáo: Lời Phật Dạy Về Hơn Thua: Càng Khôn Ngoan Càng Giỏi Nhẫn Nhịn # Top 8 Like | Altimofoundation.com

Đề Xuất 6/2023 # Phật Giáo: Lời Phật Dạy Về Hơn Thua: Càng Khôn Ngoan Càng Giỏi Nhẫn Nhịn # Top 8 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Phật Giáo: Lời Phật Dạy Về Hơn Thua: Càng Khôn Ngoan Càng Giỏi Nhẫn Nhịn mới nhất trên website Altimofoundation.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Theo Lời Phật dạy về hơn thua sẽ chỉ ra cho bạn biết rằng để có thể Nhẫn nhịn trước sự phản công dữ dội của một người nào đó bạn sẽ phải là người thực sự khôn ngoan, hiểu biết.

Câu chuyện Phật bỏ mặc kẻ chửi rủa mình

Thời Đức Phật có một số kẻ đối đầu, họ không thích Ngài và có lần một thầy Bà la môn lẽo đẽo theo sau chửi khi nhìn thấy Ngài. Nhưng Phật cứ vờ như không nghe và thong thả đi.

Thầy Bà la môn tức giận quá chặn Phật để vặn hỏi:

– Ngài Cồ Ðàm, Ngài có điếc không?

– Không điếc sao không nghe tôi mắng chửi mà không có phản ứng?

– Ta không điếc việc mắng chửi của ông có liên hệ gì với ta đâu?

Phật liền nói ví dụ như nhà ông có giỗ mời bà con quyến thuộc tới dự, khi họ sắp về ông gói quà bánh tặng. Những người ấy không nhận thì quà đó về ai?

Ông Bà la môn đáp: – Nếu họ không nhận thì quà đó về tôi chứ ai.

– Cũng vậy, ông chửi ta mà ta chẳng nhận thì những lời mắng chửi đó xin gởi lại cho ông.

Đừng cho rằng tranh hơn thua là hay vì chúng ta càng vướng vào phiền não. Rõ ràng nhẫn nhịn là điều hết sức quan trọng, không phải việc thường. Vì thế, chúng ta phải rèn luyện đức Nhẫn nhịn mạnh mẽ, như vậy việc làm mới thành công.

Lời Phật dạy về hơn thua

Chúng ta đều hiểu rằng những đấu đá, hơn thua đều mang lại kết cục không tốt đẹp. Thế nhưng không phải ai cũng có thể kiềm chế bản thân, lấy nhu thắng cương. Do đó, theo lời răn dạy của Phật, chúng ta phải biết kiềm chế bản thân.

Lửa nào bằng lửa tham!

Thấp nào bằng sân hận!

Lưới nào bằng lưới si!

Chúng ta sống ở cõi ta bà này, thoáng chốc đã chỉ là cát bụi. Người xưa thường nói: Có lương thực ngàn gánh cũng chỉ ăn một ngày 3 bữa, có căn nhà lớn 10 tầng cũng chỉ ngủ ở một gian, báu vật trăm xe ngựa trong lòng vẫn có buồn phiền, quan to lộc hậu cũng là đi làm hàng ngày, vinh hoa phú quý cũng chỉ là thoảng qua như mây khói.

Con người đối với nhau lại thường xuyên ganh đua, đấu đá,… chỉ khiến chúng ta hao tâm tổn chí, cuối cùng mang theo được những gì?

Lấy không giận thắng giận

Lấy thiện thắng không thiện

Trong thế giới ồn ào này, người ta lừa gạt, oán trách nhau, đố kỵ nhau đều là kết quả của sự tranh giành. Công khai tranh giành, âm thầm tranh giành, tranh giành lợi ích lớn, tranh giành lợi ích nhỏ, hôm qua tranh giành, hôm nay tranh giành. Rốt cuộc, suy cho cùng, tranh giành cũng chỉ để thỏa tâm ích kỷ mà thôi.

Cuộc sống hiện tại, chúng ta hay chê bai nhau rằng nếu không biết tranh giành lợi ích, địa vị, tiền tài vật chất thì là người ngốc, si đần. Thế nhưng theo lời răn của Phậtbạn sẽ nhận ra rằng:

– Tranh cãi với vợ/chồng, nếu bạn thắng thì tình cảm nhạt phai.

– Con bất hòa với cha mẹ vì tranh thắng thua: Hiểu đức sinh thành của cha mẹ chúng ta sẽ nhận ra rằng, chỉ có chúng ta chỉ cần đừng tranh giành thắng thua với cha mẹ, đó mới là sự hiếu thảo lớn nhất!

– Tranh cãi với bạn hữu, nếu bạn thắng thì bạn hữu dần xa: Chẳng phải ngẫu nhiên mà ta hợp với ai đó, bạn bè cũng vậy. Nếu có duyên gặp gỡ thì nên trân trọng tình cảm của nhau.

– Hơn thua với khách hàng để làm gì vì nếu bạn thắng thì cũng mất khách hàng; Tranh cãi với đồng nghiệp, nếu bạn thắng thì đồng nghiệp xa dần…

Lời Phật Dạy Về Hơn Thua

Chúng ta đều hiểu rằng những đấu đá, hơn thua đều mang lại kết cục không tốt đẹp. Thế nhưng không phải ai cũng có thể kiềm chế bản thân, lấy nhu thắng cương. Do đó, theo lời răn dạy của Phật, chúng ta phải biết kiềm chế bản thân.

Lửa nào bằng lửa tham!

Thấp nào bằng sân hận!

Lưới nào bằng lưới si!

Lấy thiện thắng không thiện

Trong thế giới ồn ào này, người ta lừa gạt, oán trách nhau, đố kỵ nhau đều là kết quả của sự tranh giành. Công khai tranh giành, âm thầm tranh giành, tranh giành lợi ích lớn, tranh giành lợi ích nhỏ, hôm qua tranh giành, hôm nay tranh giành. Rốt cuộc, suy cho cùng, tranh giành cũng chỉ để thỏa tâm ích kỷ mà thôi.

Cuộc sống hiện tại, chúng ta hay chê bai nhau rằng nếu không biết tranh giành lợi ích, địa vị, tiền tài vật chất thì là người ngốc, si đần. Thế nhưng theo lời dạy của Phật bạn sẽ nhận ra rằng:

– Tranh cãi với vợ/chồng, nếu bạn thắng thì tình cảm nhạt phai.

Trong cuộc sống, chúng ta thường xuyên thấy cảnh người vợ không thuận lợi trong công việc liền mượn cớ phát sinh bực tức cáu giận với người chồng. Người chồng vì thể diện của bản thân mà trước mặt bạn bè, người ngoài sai khiến người vợ, người vợ không chịu được cảnh ấy và thế là mối quan hệ êm đẹp trở nên bất hòa.

– Con bất hòa với cha mẹ vì tranh thắng thua: Hiểu đức sinh thành của cha mẹ chúng ta sẽ nhận ra rằng, chỉ có chúng ta chỉ cần đừng tranh giành thắng thua với cha mẹ, đó mới là sự hiếu thảo lớn nhất!

– Tranh cãi với bạn hữu, nếu bạn thắng thì bạn hữu dần xa: Chẳng phải ngẫu nhiên mà ta hợp với ai đó, bạn bè cũng vậy. Nếu có duyên gặp gỡ thì nên trân trọng tình cảm của nhau.

– Hơn thua với khách hàng để làm gì vì nếu bạn thắng thì cũng mất khách hàng; Tranh cãi với đồng nghiệp, nếu bạn thắng thì đồng nghiệp xa dần…

Một khi tranh giành được quyền và tiền trong tay thì hạnh phúc sẽ mất đi. Tranh giành được thanh danh thì niềm vui cũng sẽ không tồn tại. Những thứ không thuộc về bản thân mà tranh giành được sẽ khiến tâm bất an.

Nhưng người xưa tin rằng, những thứ mà con người đạt được trong đời này là do phúc báo của họ mà có, tranh giành chỉ làm tổn hại đến người khác và tổn đức của bản thân mà thôi. Một khi tấm lòng rộng mở hơn thì bạn bè phú quý cũng sẽ nhiều hơn, bớt hơn thua để hạnh phúc đến gần ta hơn.

Theo lời Phật dạy về hơn thua, bạn cần ghi nhớ một điều rằng:

Để giảm bớt tranh giành hãy quan niệm!

Người nhiều tiền hay ít tiền, đủ ăn là được rồi.

Người xấu hay đẹp, vừa mắt là được rồi.

Người già hay người trẻ, khỏe mạnh là được rồi.

Gia đình giàu có hay nghèo túng, hòa thuận là được rồi.

Chồng về sớm hay về muộn, có về là được rồi.

Người vợ phàn nàn nhiều hay ít, lo việc nhà là được rồi.

Con cái dù làm tiến sĩ hay bán hàng ngoài chợ cũng được, an tâm là được rồi.

Nhà to hay nhà nhỏ có thể ở được là được rồi.

Trang phục có thương hiệu hay không, có thể mặc được là được rồi.

Ông chủ không tốt, có thể chịu được là được rồi.

Hết thảy phiền não, có thể giải được là được rồi.

Cả đời người, bình an là được rồi…!

Lời Phật Dạy Về Chữ Nhẫn

Phật tử chúng ta khi lễ Phật chúng ta đọc sao ” Nam Mô Ta Bà Giáo Chủ…” chánh điện chùa Thiên Phước ” Điều Ngự Sư”

Trong cuộc sống thường ngày, vui vẻ an lạc tinh thần thoải mái là một mong ước lớn nhất của con người. Tuy nhiên trên thực tế có rất nhiều sự việc ngoài ý muốn, do mình tạo, hay người khác tạo ra, gây cho mình bực bội khó chịu, nóng giận trong lòng. Nếu không biết cách hóa giải nên chúng ta giải quyết bằng lời nói hành động tiêu cực, dẫn đến hiệu quả không tốt đẹp, và tạo nghiệp chẳng lành cho kiếp sống hiện tại, và chịu quả báo xấu về sau.

Để giảm bớt tác hại do hành nghiệp này gây ra

Hôm nay nhân dịp lễ…tôi xin trình bày đến quý phật tử một phương pháp của Phật dạy ” sống nhẫn theo lời Phật dạy.

Người xưa thường hay nói : một câu nhịn chín điều lành, hay ” chữ nhẫn là chữ tương vàng, ai mà nhẫn được thì càng sống lâu “

Định Nghĩa: Nhẫn là nhẫn nhục, là nhịn, là chịu đựng phần kém về mình, phần thiệt thòi về mình. Đây là pháp tu của Bồ Tát: bố thí trì giới…mà mục đích là tu và độ chúng sanh( lợi mình lợi người),

Nếu không biết nhẫn thì trong tâm hồn luôn có một ngọn lữa, chờ gió nhẹ thổi tới là bùng cháy. Khi mà cháy thì các vị biết cái gì rồi, nhiều người không hiểu nói nhẫn là nhục lắm…đó chỉ là sự đè nén, chịu đựng…nếu vậy chưa phải là nhẫn.

Nhẫn nhục là giữ thái độ hòa hiếu, hóa giải những phiền não do sự sân giận đem lại, và khi sân giận mang lại hầu như không có kết quả tốt đẹp như câu ngạn ngữ “giận quá mất khôn” mà chúng ta từng nghe.

Những trường hợp NÀO CHÚNG TA cần phải nhẫn nhục ?

Thứ nhất là bị người khác xúc phạm:

Người nhỏ hơn, hay bằng mình xúc phạm : vô lễ, hỗn, có thái độ chống đối…

Ví dụ; khi ở nhà chúng ta bị con cháu vô lễ nếu không biết nhẫn thì mình phải sao ? chữi cha nó chứ không thèm chữi nó, hoặc giận nữa thì chữi ông nội nó.. Nhiều khi cháu mình nó sai, mình kêu lại rầy, nó đứng chống nạnh trả lời ” ông là cái thá gì mà nói tui”. Đối với phật tử chúng ta cũng vậy, nếu chúng ta không biết nhẫn thì việc tu tập chưa đạy ý nguyện, có khi mình là người quy y lâu, đến chùa tu học, công quả cũng lâu, nay gặp mấy đứa nhỏ hơn mới vô, mình góp ý nó, nó nói bà lấy quyền gì mà nói tui, chùa này chỉ có trụ trì thôi…

Bị lớn hơn, có uy quyền hơn xúc phạm : chèn ép, tước đoạt hết quyền lợi, tại vì thấy mình nhỏ, nghĩ rằng không biết, mình ngu…nên dùng cái quyền người lớn để dọa nạt…nên chúng ta là người lớn hơn phải dùng điều đúng để đối xử…

Người vó uy quyền : Chúng ta đang sống trong một xã hội độc lập, tự do, hạnh phúc…mục tiêu của Đảng, Nhà nước đưa đất nước tiến tới một xã hội dân giàu nước mạnh. Xã hội công bằng, dân chủ, văn minh…tuy nhiên trong lộ trình hướng tới đó, có khi chúng ta cũng gặp một vài trường hợp bị xúc phạm, nếu có xảy ra thì chúng ta phải làm sao? Phải nhẫn, vì đó chỉ là một vài trường hợp cá nhân thôi, chứ chúng ta không thể đổ lỗi hết cho cả xã hội là không được.

Hoặc nghe nói ông thầy này, bà sư cô kia sai thì được chứ quơ cả thầy chùa vô là không được. nên chúng ta phải nhẫn để quán chiếu, để hóa giải, để tìm hướng giải quyết, chứ không thể có hành động tiêu cực dẫn đến hậu quả không tốt ( dẫn truyện : như hôm rồi báo đăng: xe hon da chở ba, …” chống thi hành công vụ”,” mẫu chuyện Xá Lợi Phất và La Hầu La đi khất thực”)

Còn cả hàng trăm hàng ngàn trường hợp làm cho ta không được như ý: có những trường hợp từ trên trời rớt xuống, là thế nào, thiên tai bão lũ, thời tiết nóng lạnh, mưa gió bất thường, sụp đất, đá lỡ…chúng ta phải dùng chữ Nhẫn mà tu, nếu không tu nhẫn, gặp việc tức giận quá, không biết làm sao, ra đứng ngoài sân nhìn lên cao la làng lên, ” trời ơi ngó xuống mà coi, sao ông ăn ở ác quá…”thực chất có trời nào nghe mình la không ? trời là lòng mình, như “câu truyện vui đổi ngỗng cầu mưa”, câu truyện muốn nói ở đời ai cũng muốn thuận lợi về mình, nếu khi không được thì phải cầu cạnh, mà người có khả năng giải quyết cho mình, thì còn biết bao nhiêu việc người khác nữa, nên nếu không được như ý của mình thì phải nhẫn.

Còn có những trường hợp do mình tạo ra, hay trong gia đình nhỏ bé của mình, chồng nói một tiếng,vợ không nhẫn cãi lại..tức giận đánh nhau, người nào cũng không chịu phần lỗi, cho mình là đúng. Trong trường này một trong hai người dùng chữ nhẫn có thể nhận trách nhiệm về mình ” anh ơi…em biết lỗi rồi mà !” thì mọi việc sẽ theo diễn tiến khác, có khi tốt đẹp hơn rất nhiều.

Nhưng không chịu nhẫn được thể hiện qua những lời nói xuất phát tự con tim, hay đáy lòng, thì dồn nén đó, tội nghiệp cho ai…cho con, cho đồ vật, cho vật nuôi…

Ví dụ: đang bị chữi tức quá không làm gì được, gặp đứa nhỏ đi học về..mắng cho một trận, rồi quay qua con mèo đói, đang đòi ăn..không biết chuyện gì xảy ra, mọi người có thể đoán được ý rồi đó.

Thứ hai, đối nghĩa với nhẫn nhục là nóng giận:

Chúng ta thấy thường ngày trong cuộc sống, một người nào đó, không thấy họ nhẫn nhịn, thì điều gì ở họ cho chúng ta dễ nhận ra họ? ” sân” sân giận là một trong ba món độc của thế gian.” Một niệm sanh tâm khởi, bá vạn chướng môn khai”

Hoặc chúng ta sống chung, hay hợp tác làm ăn với những người này thì không thuận lợi cho mấy. trong gia đình vợ chồng sống với nhau một nhà, chồng nóng nảy quá, thì làm khổ vợ con, hoặc có khi trong nhà chẳng may có đứa con nóng nảy thì cũng vậy…, nếu chống đối thì mất hạnh phúc. ” câu chuyện chỉ có con cá mà giết em ruột”mà báo đã đăng rồi đó,hoặc giả sống chung với một người, mà chất sám họ ít quá…cái đầu tàu hủ.. ” râu rồng nấu với ruột tôm, người khôn sống với người ngu bực mình “

Có một dạng tương đương với sân “phẫn” bên ngoài không thấy biểu hiện gì, nhưng trong lòng họ đang dồn nén để tìm các trả thù, đạo Phật không chấp nhận cách nhẫn nhục này, mà nó là nóng giận đang biến tướng, dạng tâm lý này rất tai hại…

Thứ ba, vậy thì nhẫn nhục cho chúng ta điều gì?

Nếu chúng ta thực hiện được sự nhẫn, thì bản thân rất được nhiều người thương mến, dễ gần, gia đình hạnh phúc, xã hội được tốt đẹp hơn. Xã hội Việt Nam chúng ta thường hay nói về mối quan hệ tình cảm giữa mẹ chồng và nàng dâu. Và sự việc đều không tốt đẹp bao giờ cũng đổ lỗi cho những bà mẹ chồng, mà nguyên nhân sâu xa nhìn chung là nghiêng về nàng dâu. Vì bởi cô dâu là người ngoài, họ có mặt tại nhà chồng để làm gì, và họ được gì ?…nên họ phải là người phải hội đủ tiêu chuẩn mà các bà mẹ chồng đưa ra. Nếu hiểu điều đó cô dâu cố gắng sống tốt, bên cạnh đó áp dụng chữ Nhẫn thì mọi điều sẽ tốt đẹp:

“Học pháp nhẫn chẳng sanh oan trái Giữ tâm không khỏi phải lụy phiền Sống cõi đời thông thả bình yên Hướng nẽo đạo diệu huyền trực chỉ”

(Một số dẫn chứng trong bài nói chuyện được nhắc đến: trận động đất ở nhật bản 2011, người Nhật…và có em bé..Là sức mạnh của người tu: câu chuyện của Quan Âm thị Kính,Bạch Ẩn Thiền Sư..thế À)

Hơn nữa thực hiện được sự nhẫn cũng là giữ sức khỏe cho mình: tim, huyết áp..

Để trả hết nghiệp: theo đạo Phật sở dĩ chúng ta có mặt trong thế giới này, là do chúng ta tạo nghiệp hoặc thiện hoặc chẳng thiện, nên chúng ta sống ở đây là để trả nghiệp, cho mau hết, cho dứt để có được an vui. Vừa trả nghiệp mà vừa làm sạch nghiệp, cũng giống như vừa tu mà chỉ người khác tu, để làm thay đổi Nghiệp. Vừa nhẫn mà vừa tìm phương tiện khéo léo để họ cũng nhẫn như mình, cũng từ bi nhân từ như mình, khi đã hiểu ra thì sạch nghiệp với nhau, và sống an vui hạnh phúc đời này và đời sau.” Phú Lâu Na tấm gương vĩ đại ” “Ngộ Đạt quốc Sư.”

Chúng ta đưa ra nhiều về tác hại, và lợi ích, bây giờ là mấu chốt quan trọng trong buổi nói chuyện hôm nay, đó là phương pháp tu. Có thể nói có vô số cách mà đức Phật dạy để chúng ta hóa giải nó. Nhưng chúng ta có thể đưa ra một vài phương pháp sau:

a) Niệm Phật: luôn thường xuyên niệm Phật thường ngày, chúng ta tập niệm Phật, Bồ Tát, vì lúc đó nhất tạm niệm Phật, sẽ mang đến sự tập trung vào chánh pháp, không thèm để ý đến những sự việc bên ngoài

b) Quán tưởng: ( mổ xẻ) trong đời sống cái gì cũng có mặt tốt và xấu của nó. Khi gặp cảnh chúng ta chia làm hai phần, phần xấu thì mình quán, đây là nghiệp của họ, không ngu gì mà phải hơn thua phần này. Bên cạnh đó còn có cái tốt thì giữ cái tốt để giao lưu với họ. quán xem trong sự việc này có lỗi của mình…không đời này cũng đời quá khứ. Và không thì nghĩ đến cái đám tang (vô thường) vừa đi tiển đưa hôm qua, hay vào nghĩa trang mà nhìn

c) Không cố chấp: coi như trình độ nghiệp lực ngay cỡ đó thì họ ăn nói, hành động cỡ đó, và mình là người gặp phải nghiệp, chuyển sang từ thiện, tụng kinh, làm một việc gì đó, nhớ là đừng đi nhậu, hay tự vẫn nhé!

d) Nuôi dưỡng từ bi và quyết tâm hành trì:

Khi một đứa trẻ khóc ré tức giận, thì đâu thể mắng mỏ nó, mà thương nó, và tìm hiểu xem nó đang cần gì, để có thể đáp ứng cho nó. Và nếu không đáp ứng được thì thương cho nó, nó khóc riết rồi sẽ không tốt cho sức khỏe hay bản tánh của nó. Cũng vậy khi ai đó hành động không tốt với ai đó, hay với chính mình, thì khởi lòng thương họ vì họ đang tạo nhân ác, và quả của họ sẽ khổ đau, và chết bị rơi vào địa ngục.

Chúng ta biết rồi ý nghĩa của chữ Nhẫn, thì từ đây về sau cố gắng tu tâm dưỡng tánh, quy y tam bảo, sống theo lời Phật dạy, theo chính sách pháp luật của nhà nước, nhất định chúng ta sẽ có một cuộc sống an lạc vui tươi cho đời sống hiện tại và mãi mãi về sau.

Ý Nghĩa Của Lời Phật Dạy Về Chữ Nhẫn

Người xưa thường hay nói: “Một điều nhịn là chín điều lành” hay ” là chữ tương vàng, ai mà nhẫn được thì càng sống lâu”

Ý nghĩa của lời Phật dạy về chữ Nhẫn

Trong cuộc sống thường ngày, vui vẻ an lạc tinh thần thoải mái là một mong ước lớn nhất của con người. Tuy nhiên trên thực tế có rất nhiều sự việc ngoài ý muốn, do mình tạo, hay người khác tạo ra, gây cho mình bực bội khó chịu, nóng giận trong lòng. Nếu không biết cách hóa giải nên chúng ta giải quyết bằng lời nói hành động tiêu cực, dẫn đến hiệu quả không tốt đẹp, và tạo nghiệp chẳng lành cho kiếp sống hiện tại, và chịu quả báo xấu về sau.

1. Định nghĩa về chữ Nhẫn

Nhẫn là nhẫn nhục, là nhịn, là chịu đựng phần kém về mình, phần thiệt thòi về mình. Đây là pháp tu của Bồ Tát: Bố thí trì giới… Mà mục đích theo là tu và độ chúng sanh ( lợi mình lợi người).

Nếu không biết CHỮ NHẪN thì trong tâm hồn luôn có một ngọn lửa, chờ gió nhẹ thổi tới là bùng cháy. Khi mà cháy thì các vị biết cái gì rồi, nhiều người không hiểu nói nhẫn là nhục lắm… Đó chỉ là sự đè nén, chịu đựng… Nếu vậy chưa phải là chữ Nhẫn.

Nhẫn nhục là giữ thái độ hòa hiếu, hóa giải những phiền não do sự sân giận đem lại, và khi sân giận mang lại hầu như không có kết quả tốt đẹp như câu ngạn ngữ “giận quá mất khôn” mà chúng ta từng nghe.

2. Những trường hợp nào chúng ta cần áp dụng chữ Nhẫn

– Thứ nhất là bị người khác xúc phạm

Người nhỏ hơn, hay bằng mình xúc phạm : vô lễ, hỗn, có thái độ chống đối…

Ví dụ: Khi ở nhà chúng ta bị con cháu vô lễ nếu không biết nhẫn thì mình phải sao ? chửi cha nó chứ không thèm chửi nó, hoặc giận nữa thì chửi ông nội nó.. Nhiều khi cháu mình nó sai, mình kêu lại rầy, nó đứng chống nạnh trả lời ” ông là cái thá gì mà nói tui”. Đối với phật tử chúng ta cũng vậy, nếu chúng ta không biết thì việc tu tập chưa đạt ý nguyện, có khi mình là người quy y lâu, đến chùa tu học, công quả cũng lâu, nay gặp mấy đứa nhỏ hơn mới vô, mình góp ý nó, nó nói bà lấy quyền gì mà nói tui, chùa này chỉ có trụ trì thôi…

Bị người lớn hơn, có uy quyền hơn xúc phạm: Chèn ép, tước đoạt hết quyền lợi, tại vì thấy mình nhỏ, nghĩ rằng không biết, mình ngu…nên dùng cái quyền người lớn để dọa nạt… Nên chúng ta là người lớn hơn phải dùng điều đúng để đối xử.

Còn cả hàng trăm hàng ngàn trường hợp làm cho ta không được như ý: Có những trường hợp từ trên trời rớt xuống, là thế nào, thiên tai bão lũ, thời tiết nóng lạnh, mưa gió bất thường, sụp đất, đá lỡ… Chúng ta phải dùng chữ Nhẫn mà tu, nếu không tu , gặp việc tức giận quá, không biết làm sao, ra đứng ngoài sân nhìn lên cao la làng lên, “trời ơi ngó xuống mà coi, sao ông ăn ở ác quá…”thực chất có trời nào nghe mình la không? Trời là lòng mình, như “câu truyện vui đổi ngỗng cầu mưa”, câu truyện muốn nói ở đời ai cũng muốn thuận lợi về mình, nếu khi không được thì phải cầu cạnh, mà người có khả năng giải quyết cho mình, thì còn biết bao nhiêu việc người khác nữa, nên nếu không được như ý của mình thì phải nhẫn.

Còn có những trường hợp do mình tạo ra, hay trong gia đình nhỏ bé của mình, chồng nói một tiếng, vợ không nhẫn cãi lại, tức giận đánh nhau, người nào cũng không chịu phần lỗi, cho mình là đúng. Trong trường này một trong hai người dùng chữ Nhẫn có thể nhận trách nhiệm về mình ” anh ơi…em biết lỗi rồi mà !” thì mọi việc sẽ theo diễn tiến khác, có khi tốt đẹp hơn rất nhiều.

Ví dụ: đang bị chửi tức quá không làm gì được, gặp đứa nhỏ đi học về, mắng cho một trận.

– Thứ hai, đối nghĩa với nhục là nóng giận

Chúng ta thấy thường ngày trong cuộc sống, một người nào đó, không thấy họ nhẫn nhịn, thì điều gì ở họ cho chúng ta dễ nhận ra họ? ” sân” sân giận là một trong ba món độc của thế gian.” Một niệm sanh tâm khởi, bá vạn chướng môn khai”

Hoặc chúng ta sống chung, hay hợp tác làm ăn với những người này thì không thuận lợi cho mấy. trong gia đình vợ chồng sống với nhau một nhà, chồng nóng nảy quá, thì làm khổ vợ con, hoặc có khi trong nhà chẳng may có đứa con nóng nảy thì cũng vậy.

Có một dạng tương đương với sân “phẫn” bên ngoài không thấy biểu hiện gì, nhưng trong lòng họ đang dồn nén để tìm các trả thù, trong Phật giáo không chấp nhận cách nhẫn nhục này, mà nó là nóng giận đang biến tướng, dạng tâm lý này rất tai hại…

– Thứ ba, vậy thì nhẫn nhục cho chúng ta kết quả gì?

Nếu chúng ta thực hiện được chữ Nhẫn, thì bản thân rất được nhiều người thương mến, dễ gần, gia đình hạnh phúc, xã hội được tốt đẹp hơn. Xã hội Việt Nam chúng ta thường hay nói về mối quan hệ tình cảm giữa mẹ chồng và nàng dâu. Và sự việc đều không tốt đẹp bao giờ cũng đổ lỗi cho những bà mẹ chồng, mà nguyên nhân sâu xa nhìn chung là nghiêng về nàng dâu. Vì bởi cô dâu là người ngoài, họ có mặt tại nhà chồng để làm gì, và họ được gì? Nên họ phải là người phải hội đủ tiêu chuẩn mà các bà mẹ chồng đưa ra. Nếu hiểu điều đó cô dâu cố gắng sống tốt, bên cạnh đó áp dụng chữ Nhẫn thì mọi điều sẽ tốt đẹp:

“Học pháp nhẫn chẳng sanh oan trái

Giữ tâm không khỏi phải lụy phiền

Sống cõi đời thông thả bình yên

Hướng nẽo đạo diệu huyền trực chỉ”

Hơn nữa thực hiện được chữ Nhẫn cũng là giữ sức khỏe cho mình: Tim, huyết áp..

Để trả hết nghiệp: Theo đạo Phật sở dĩ chúng ta có mặt trong thế giới này, là do chúng ta tạo nghiệp hoặc thiện hoặc chẳng thiện, nên chúng ta sống ở đây là để trả nghiệp, cho mau hết, cho dứt để có được an vui. Vừa trả nghiệp mà vừa làm sạch nghiệp, cũng giống như vừa tu mà chỉ người khác tu, để làm thay đổi Nghiệp. Vừa nhẫn mà vừa tìm phương tiện khéo léo để họ cũng nhẫn như mình, cũng từ bi nhân từ như mình, khi đã hiểu ra thì sạch nghiệp với nhau, và sống an vui hạnh phúc đời này và đời sau.

3. Một vài phương pháp tu chữ Nhẫn

Có thể nói có vô số cách mà đức Phật dạy để chúng ta hóa giải nó. Nhưng chúng ta có thể đưa ra một vài phương pháp sau:

Luôn thường xuyên niệm Phật thường ngày, chúng ta tập niệm Phật, Bồ Tát, vì lúc đó nhất tâm niệm Phật, sẽ mang đến sự tập trung vào chánh pháp, không thèm để ý đến những sự việc bên ngoài

Trong đời sống cái gì cũng có mặt tốt và xấu của nó. Khi gặp cảnh chúng ta chia làm hai phần, phần xấu thì mình quán, đây là nghiệp của họ, không ngu gì mà phải hơn thua phần này. Bên cạnh đó còn có cái tốt thì giữ cái tốt để giao lưu với họ. quán xem trong sự việc này có lỗi của mình…không đời này cũng đời quá khứ.

– Không cố chấp

Coi như trình độ nghiệp lực ngay cỡ đó thì họ ăn nói, hành động cỡ đó, và mình là người gặp phải nghiệp, chuyển sang từ thiện, tụng kinh, làm một việc gì đó có ích.

– Nuôi dưỡng từ bi và quyết tâm hành trì

Khi một đứa trẻ khóc ré tức giận, thì đâu thể mắng mỏ nó, mà thương nó, và tìm hiểu xem nó đang cần gì, để có thể đáp ứng cho nó. Và nếu không đáp ứng được thì thương cho nó, nó khóc riết rồi sẽ không tốt cho sức khỏe hay bản tánh của nó. Cũng vậy khi ai đó hành động không tốt với ai đó, hay với chính mình, thì khởi lòng thương họ vì họ đang tạo nhân ác, và quả của họ sẽ khổ đau, và chết bị rơi vào địa ngục.

Chúng ta biết rồi ý nghĩa của , thì từ đây về sau cố gắng tu tâm dưỡng tánh, quy y tam bảo, sống theo lời Phật dạy, theo chính sách pháp luật của nhà nước, nhất định chúng ta sẽ có một cuộc sống an lạc vui tươi cho đời sống hiện tại và mãi mãi về sau.

Ý nghĩa của nghi thức lạy ba lạy trong Đạo Phật 5 câu thần chú của Đức Phật cho công việc thêm hoàn hảo

Bạn đang đọc nội dung bài viết Phật Giáo: Lời Phật Dạy Về Hơn Thua: Càng Khôn Ngoan Càng Giỏi Nhẫn Nhịn trên website Altimofoundation.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!