Đề Xuất 3/2023 # Những Bài Thơ Hay Nhất Của Nhà Thơ Xuân Quỳnh # Top 6 Like | Altimofoundation.com

Đề Xuất 3/2023 # Những Bài Thơ Hay Nhất Của Nhà Thơ Xuân Quỳnh # Top 6 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Những Bài Thơ Hay Nhất Của Nhà Thơ Xuân Quỳnh mới nhất trên website Altimofoundation.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Điều đáng quý nhất ở Xuân Quỳnh và thơ Xuân Quỳnh là sự thành thật rất thành thật, thành thật trong quan hệ bạn bè, với xã hội và cả tình yêu. Chị không quanh co không giấu diếm một điều gì. Mỗi dòng thơ, mỗi trang thơ đều phơi bày một tình cảm, một suy nghĩ của chị. Chỉ cần qua thơ ta biết khá kĩ đời tư của chị. Thành thật, đây là cốt lõi thơ Xuân Quỳnh – Võ Văn Trực

1. Sóng

Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương

Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ.

Sóng là một trong những bài thơ hay nhất của Xuân Quỳnh, nói về cảm xúc của người con gái khi yêu, khi mãnh liệt lúc lại trầm ấm. Một tình yêu chân thành vĩnh cửu lại vô cùng cao thượng. Xúc cảm của Sóng mang lại khiến bất cứ ai cũng phải nghẹn ngào như thấy chính bản thân mình trong những vần thơ.

2. Cỏ Dại

“Cỏ dại quen nắng mưa Làm sao mà giết được Tới mùa nước dâng Cỏ thường ngập trước Sau ngày nước rút Cỏ mọc đầu tiên”

Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lên Khi tôi bước giữa một rừng cỏ dại Không nhà cửa. không bóng cây. Tim lối Cứ cường hào rẽ cỏ mà đi.

Người dân quân tì súng lắng nghe Bài hát nói về khu vườn đầy trái Anh bỗng nghĩ đến một vùng cỏ dại Nỗi nhớ đầu anh nhớ quê anh

Mảnh đạn bom và chất lân tinh Đã phá sạch không còn chi nữa Chỉ có sắt chỉ còn có lửa Và cuối cùng còn có đất mà thôi

Thù trong lòng và cây súng trên vai Cùng đồng đội anh trở về làng cũ Anh nhận thấy trước tiên là cỏ Sự sống đầu anh gặp ở quê hương

Có một lần anh tìm đến bà con Khi xúm xít quanh anh thăm hỏi Giữa câu chuyện có điều này đau nhói: – Đất quê mình cỏ đã mọc lên chưa?

Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa Gần gũi nhất vẫn là cây lúa Trưa nắng khát ước về vườn quả Lúc xa nhà nhớ một dáng mây Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây Một làn khói, một mùi hương trong gió…

Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ Mọc vô tình trên lối ta đi Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có.

Thơ Xuân Quỳnh không chỉ là những dòng thơ tình lãng mạn, ở một khoảng không trong trái tim nhà thơ vẫn có tình yêu dành cho quê hương đất nước, cho mảnh đất dạt dào hương lúa này. “Cỏ dại” là một trong những bài thơ viết về nỗi nhớ quê hương giản dị với những hình ảnh dòng sông, ngọn núi… đã ăn sâu vào tuổi thơ của mỗi người.

3. Thuyền và biển

Em sẽ kể anh nghe Chuyện con thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết Thuyền nghe lời biển khơi Cánh hải âu, sóng biếc Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng Và tình biển bao la Thuyền đi hoài không mỏi Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng hiền từ Biển như cô gái nhỏ Thầm thì gửi tâm tư Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ Biển ào ạt xô thuyền (Vì tình yêu muôn thuở Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu Biển mênh mông nhường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau Biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau Lòng thuyền đau – rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió” Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố

Mượn hình ảnh thuyền và biển để nói về tình yêu đôi lứa không thể tách rời. Thuyền và biển sinh ra để dành cho nhau, như anh và em là một đôi trời định. Cả hai thấu hiểu nhau, gắn bó và tồn tại vì nhau. Niềm vui của người này chính là sự nỗ lực của người còn lại.

4. Tự hát

Chả dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay

Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cách với lòng em

Em trở về đúng nghĩa trái tim Biết làm sống những hồng cầu đã chết Biết lấy lại những gì đã mất Biết rút gần khoảng cách của yêu tin

Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em Biết khao khát những điều anh mơ ước Biết xúc động qua nhiều nhận thức Biết yêu anh và biết được anh yêu

Mùa thu nay sao bão giông nhiều Những cửa sổ con tàu chẳng đóng Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh

Em lo âu trước xa tắp đường mình Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn

Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em Là máu thịt, đời thường ai chẳng có Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi

Xuân Quỳnh trở về với đúng con người thật của mình, không yêu anh bằng quyền sang phú quý, bằng lá ngọc cành vàng, mà chỉ yêu anh bằng chính trái tim nhỏ bé nhưng đập đầy mãnh liệt, đầy trở trăn. Trái tim anh và anh hòa cùng một nhịp. Sự tồn tại của người này gắn liền với sự sống của người kia. Một tình yêu mãnh liệt và đầy sự chân thành.

5. Thơ tình cuối mùa thu

Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu vào hoa cúc Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làn gió heo may Thổi về xao động cả: Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má Hơi lạnh qua bàn tay

Tình ta như hàng cây Đã qua mùa gió bão Tình ta như dòng sông Đã yên ngày thác lũ

Thời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại… – Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo may

Bài thơ khẳng định cho sự tồn tại bất diệt của tình yêu, dẫu trải qua sự bào mòn khủng khiếp của thời gian, dù trải qua những bão tố đầy biến động, tình yêu của anh và em luôn còn đó, như một sự minh chứng cho sự trường tồn của tình yêu.

Thơ của Xuân Quỳnh là địa hạt của tình yêu, khi trong sáng ngây thơ, khi lại dạt vào mãnh liệt. Dẫu có thay đổi song đó vẫn là một hồn thơ ấm áp, luôn khắc khoải trở trăn trước cuộc đời. Bà là một trong những nhà thơ đã đưa văn học Việt Nam lên một tầm cao mới.

Thảo Nguyên

Tuyển Tập 10 Áng Thơ Tình Hay Nhất Của Nữ Nhà Thơ Xuân Quỳnh

Xuân Quỳnh (1942-1988) tên thật là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh, vốn là diễn viên múa từ năm 13 tuổi, có thơ đăng báo năm 19 tuổi, trở thành nhà thơ chuyên nghiệp sau khi qua lớp bồi dưỡng những người viết văn trẻ khoá đầu tiên của Hội Nhà Văn Việt Nam (1962-1964). Xuân Quỳnh được coi là nhà thơ nữ hàng đầu của nửa cuối thế kỷ 20.

Thơ Xuân Quỳnh hướng nội, rất tâm trạng cá nhân nhưng không là thứ tháp ngà xa rời đời sống. Thơ bà là đời sống đích thực, đời sống của bà trong những năm đất nước còn chia cắt, còn chiến tranh, còn nghèo, còn gian khổ, là những lo toan con cái, cơm nước, cửa nhà của một người phụ nữ, người phụ nữ làm thơ thường ngược xuôi trên mọi ngả đường bom đạn. Xuân Quỳnh không làm ra thơ, không chế tạo câu chữ mà chỉ viết như kể lại những gì bà đã sống, đã trải. Nét riêng của Xuân Quỳnh so với thế hệ nhà thơ hiện đại cùng thời chính là ở khía cạnh nội tâm đó.

Thơ Xuân Quỳnh là thơ mang tâm trạng, dung dị, đơn giản và nhiều màu sắc trong cả tình yêu và cuộc sống. Hôm nay, sau những bài thơ hay nhất của Xuân Diệu trước đó, mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những vần thơ hay nhất của nữ nhà thơ Xuân Quỳnh. Tuy ngoài những áng thơ được coi là hay nhất trong sự nghiệp làm thơ này, Xuân Quỳnh cũng còn rất nhiều những bài thơ hay khác đã đi sâu vào lòng của bạn đọc, nhưng tôi sẽ đăng chúng trong một chùm thơ khác. Còn ngay bây giờ, mời các bạn cùng đến với 10 bài thơ Xuân Quỳnh nổi bật và hay nhất, tuyển tập những áng thơ tình đặc sắc nhất của nhà thơ Xuân Quỳnh.

Em lo âu trước xa tắp đường mình Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn

Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên?

Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức

Em sẽ kể anh nghe Chuyện con thuyền và biển:

Nếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa Tình anh đối với em là xứ sở Là bóng rợp trên con đường nắng lửa Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

Thời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em

Thị trấn nào anh đến chiều nay Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa

Thời gian trôi theo cánh cửa một mình Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi Một con đường vời vợi núi cùng sông

Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ, không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh: Nào là hoa bưởi, hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa… Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắt chiu tự những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em

Giấc ngủ vừa chợp qua Nắng đã về trước cửa Đêm ngắn: phút gần nhau Ngày dài như nỗi nhớ Nước sôi ngầu bọt thau Luộc mình con cá nhỏ Con cua chín vàng mai Ẩn vào trong cụm lúa Cỏ dại không người che Rã rời mang sắc úa…

Nhưng hãy nghe hãy nghe Trên những cành phượng đỏ Trong những đầm sen mở Hương tháng năm lan xa Mầu tháng năm rực rỡ Tơ trời giăng ngoài sân Cây bàng xoè trước ngõ Đêm xanh vời trăng sao Con ve vàng lột vỏ Con chim tha rác về Tháng năm – mùa sinh nở

***

Mắt trẻ con sáng lắm Nhưng chưa thấy gì đâu! Mặt trời mới nhô cao Cho trẻ con nhìn rõ Màu xanh bắt đầu cỏ Màu xanh bắt đầu cây Cây cao bằng gang tay Lá cỏ bằng sợi tóc Cái hoa bằng cái cúc Màu đỏ làm ra hoa Chim bấy giờ sinh ra Cho trẻ nghe tiếng hót Tiếng hót trong bằng nước Tiếng hót cao bằng mây Những làn gió thơ ngây Truyền âm thanh đi khắp Muốn trẻ con được tắm Sông bắt đầu làm sông Sông cần đến mênh mông Biển có từ thuở đó Biển thì cho ý nghĩ Biển sinh cá sinh tôm Biển sinh những cánh buồm Cho trẻ con đi khắp Đám mây cho bóng rợp Trời nắng mây theo che Khi trẻ con tập đi Đường có từ ngày đó Nhưng còn cần cho trẻ Tình yêu và lời ru Cho nên mẹ sinh ra Để bế bồng chăm sóc Mẹ mang về tiếng hát Từ cái bống cái bang Từ cái hoa rất thơm Từ cánh cò rất trắng Từ vị gừng rất đắng Từ vết lấm chưa khô Từ đầu nguồn cơn mưa Từ bãi sông cát vắng…

Biết trẻ con khao khát Chuyện ngày xưa, ngày sau Không hiểu là từ đâu Mà bà về ở đó Kể cho bao chuyện cổ Chuyện con cóc, nàng tiên Chuyện cô Tấm ở hiền Thằng Lý Thông ở ác… Mái tóc bà thì bạc Con mắt bà thì vui Bà kể đến suốt đời Cũng không sao hết chuyện

Những Bài Thơ Hay Của Xuân Quỳnh Lắng Đọng Cảm Xúc

Mây ơi phải mây bay Đến miền Nam ta đó Trong những đêm công đồn Che mặt trăng đỡ tỏ Mây đến những thao trường Nơi mặt trời lửa đổ Che lưng đồng chí ta Đỡ nắng thiêu chín đỏ Và trong những chiến hào Mây mang về ngọn gió

Trên đất này diệt Mỹ Mây cũng lập chiến công.

15. Cây Trên Đường

Nhớ năm xưa trên một con tàu Đi cùng cha. Tôi nhìn qua cửa sổ Một chiếc cây bên đường tất tả Như một người hành khất chạy mưa giông Cây xa rồi, tôi vẫn ngoái trông – Cha ơi cha, cây sợ tàu nó chạy? – Ôi con tôi dại thơ chưa hiểu nổi Cây đâu sợ tàu mà tàu chạy đấy con Trong lòng tôi mang nỗi băn khoăn Nghe con tàu nhớ cây rên xiết mãi Thương chiếc cây một mình lùi lũi Thương cả con tàu – tàu cũng cô đơn!… Giá cây nhiều tàu có bạn sẽ vui hơn Và xa tàu cây cũng không buồn đấy nhỉ

3 Mùa xuân đất nước mênh mông Con tàu đi giữa muôn lòng thương yêu Tàu qua những sớm những chiều Những sông, những núi, những đèo tàu qua… Nơi nào cũng muốn là ga Một bàn tay vẫy thiết tha con tàu Một lời hát gửi theo sau Một bình minh ở trên đầu cùng đi Biển xanh là nỗi nhớ quê Trời xanh như những cách chia xa lìa Phố xanh trong những ánh đèn Làng xanh đang xoá những miền thép gai

Mùa xuân tôi hát với người Với con tàu – hát những lời thương yêu.

19. Tiếng Gà Trưa

Cứ hàng năm hàng năm Khi gió mùa đông tới Bà lo đàn gà toi Mong trời đừng sương muối Để cuối năm bán gà Cháu được quần áo mới Ôi cái quần chéo go Ống rộng dài quét đất Cái áo cánh chúc bâu Đi qua nghe sột soạt

***

20. Chuyện cổ tích về loài người

Biết trẻ con khao khát Chuyện ngày xưa, ngày sau Không hiểu là từ đâu Mà bà về ở đó Kể cho bao chuyện cổ Chuyện con cóc, nàng tiên Chuyện cô Tấm ở hiền Thằng Lý Thông ở ác… Mái tóc bà thì bạc Con mắt bà thì vui Bà kể đến suốt đời Cũng không sao hết chuyện

Xem Bài Thơ Top 15 Bài Thơ Hay Về Hoa Quỳnh, Đọc Bài Thơ Top 15 Bài Thơ Hay Về Hoa Quỳnh Chi Tiết

Bài thơ: Quỳnh Nhớ – Nguyễn Thị Xuân Hương

QUỲNH NHỚ! Thơ: Nguyễn Thị Xuân Hương

-Nguyễn Thị Xuân Hương-

Bài thơ: Rồi từ đó – Đỗ Hương

RỒI TỪ ĐÓ

Tác giả: Đỗ Hương

Rồi từ đó nhân gian đàm tiếu Một loài hoa chóng nở chóng lụi tàn!

28/7/2018 SunNy Do

Bài thơ: Hương Quỳnh – Phan Thu Trang

HƯƠNG QUỲNH Tác giả: Phan Thu Trang

Phan Thu Trang – 11/7/2018

Bài thơ: Quỳnh Hương – Trần Lực

Bài thơ: Hương Quỳnh – Bùi Thế Uyên

HƯƠNG QUỲNH!!!

Tác giả: Bùi Thế Uyên

Warszawa 14/11/2016

Bài thơ: Quỳnh hoa – Trịnh Thanh Hằng

QUỲNH HOA

Thơ Trịnh Thanh Hằng

Bài thơ: Quỳnh khai – Phan Thúc Định

QUỲNH KHAI!

Tác giả: Phan Thúc Định

29/7/2018. Cụ Định.

Bài thơ: Trăng và hoa – Doãn Kim Oanh

Trăng và hoa

Tác giả: Doãn Kim Oanh

Bài thơ: Nàng và hoa quỳnh – Nguyễn Lanh Hương

Nàng và hoa quỳnh Tác giả: Nguyễn Lan Hương

Nàng nhẹ gót sợ chạm vào đêm vắng Mặc mùi hương dan díu với mây ngàn Quỳnh thổn thức xòe tung muôn cánh trắng Sợ ban mai màu nắng sẽ vội tan.

Nàng lặng lẽ soi vào gương kí ức Quỳnh bung hương cháy hết để lụi tàn.

LHN

Bài thơ: Dạ Quỳnh – Trương Túy Anh

Dạ Quỳnh Thơ: Trương Túy Anh Nửa đêm Quỳnh lơi lả Bung cánh lụa tỏa hương Quyện vào trong cánh gió Đọng lại thành giọt sương. Hoa gửi lại tình thương Cho người trăm năm ấy Sắc mỹ miều, nồng cháy Một cuộc tình mong manh. Đêm về khuya se lạnh Sưởi chút ấm cho anh Tặng hết hương cho đời Trọn tình hoa chung thủy.

Bài thơ: Ước được xem quỷnh nở – Hoàng Minh Tuấn

ƯỚC ĐƯỢC XEM QUỲNH NỞ! Thơ: Hoàng Minh Tuấn

Uống rượu, ngắm trăng chờ đợi thưởng Quỳnh Là thú vui rất tình đầy mơ mộng Một niềm vui thêm đắm say cuộc sống Để trào dâng bao ước vọng khát khao.

Hà nội, 29/7/2018

Bài thơ:: Có loài hoa – Phạm Hồng Giang

CÓ LOÀI HOA Tác giả: Phạm Hồng Giang

Có loài hoa duy nhất ở thế gian Là em đó hoà tan vào đêm vắng Đợi nguyệt soi toả hương thơm thầm lặng Dâng cho đời trong trắng lúc tàn canh.

Có loài hoa như thiếu nữ còn son Chờ ai đó…. Héo mòn….. Đêm khuya vắng! 29/07 /2018 Hồng Giang.

Bài thơ: Quỳnh Hoa – Hồ Viết Bình

QUỲNH HOA Tác giả Hồ Viết Bình

Bài thơ: Tình ta kết bằng hoa quỳnh – Đông Hòa

Tình Ta Kết Bằng Hoa Quỳnh Tác giả: Đông Hòa

Hoa Quỳnh nở khi lòng thương nhớ Một ngày xưa tuổi mộng dại khờ Trong nửa giấc chiêm bao mơ dáng Một người yêu trầm mặc ngây thơ.

Ngày ấy, là khi hoa ươm nụ Chưa toả hương đọng nét ngọc thu Những trong trắng tâm hồn thiếu nữ Đang theo từng tiếng vọng tình ru.

Hoa Quỳnh nở như tình vừa chín

Nụ hôn xinh gửi lại cho em Và một đời ta tròn ước nguyện Mãi từ nay sẽ được ấm êm.

Bài thơ: Màu trắng hoa quỳnh 2 – Băng Nguyệt

Màu Trắng Hoa Quỳnh (2) Tác giả: Băng Nguyệt

Nếu ai đã một lần ngắm hoa quỳnh nở ắt sẽ chung một cảm nhận đó là… tiếc nuối. Hoa quỳnh loài hoa khiêm nhường chỉ nở về đêm cũng là bướng bỉnh khi không chịu khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời. Hoa quỳnh đã và mãi là nguồn cảm hứng vô tận cho thi ca.

Bạn đang đọc nội dung bài viết Những Bài Thơ Hay Nhất Của Nhà Thơ Xuân Quỳnh trên website Altimofoundation.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!