Đề Xuất 6/2023 # Góc Review • That Winter The Wind Blows • Ngọn Gió Đông Năm Ấy (2013) – Tách Cà Phê Nóng Giữa Trời Đông Giá Lạnh # Top 12 Like | Altimofoundation.com

Đề Xuất 6/2023 # Góc Review • That Winter The Wind Blows • Ngọn Gió Đông Năm Ấy (2013) – Tách Cà Phê Nóng Giữa Trời Đông Giá Lạnh # Top 12 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Góc Review • That Winter The Wind Blows • Ngọn Gió Đông Năm Ấy (2013) – Tách Cà Phê Nóng Giữa Trời Đông Giá Lạnh mới nhất trên website Altimofoundation.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Mỗi khi mùa thu dần trôi và những ngày đông lạnh giá kéo đến, lòng tôi lại có một cảm giác xao xuyến khôn tả, một nỗi bi thương đến lạ chẳng cách nào lí giải. “Gió đông” đã đem đến cho tôi cảm giác như thế. Bộ phim âm thầm gửi gắm cho người xem một nỗi buồn, một nỗi cô đơn u uất chan chứa trong tim chẳng thể giãi bày thành lời…

Oh Soo:

Con người ta sống trên đời…

Nhất định phải có lí do sao?

Xuất hiện ngay từ những giây đầu của “Gió đông”, Oh Soo được khắc hoạ như một gã tay chơi lắm tiền, vô cảm và bất cần đời. Anh từ nhỏ đã chẳng có người thân và đồng thời cũng chẳng có lí do gì để thiết tha với chính cuộc đời của mình. Đêm đến, anh “tung hoành” trên khắp các sòng bạc phố Cheongdamdong, trở thành một con bạc có tiếng ở đây. Song do bị người yêu cũ hãm hại, khoản nợ 7, 8 tỷ đổ xuống người, Oh Soo chấp nhận giả danh người khác để sống tiếp.

Như những gì Oh Soo nói, cuộc đời của anh thật vô nghĩa, không có mục tiêu, lý tưởng, sinh ra đã thiếu thốn tình cảm gia đình. Nhưng may thay Oh Soo lại gặp được một người con gái sẵn sàng bất chấp tất cả để đứng về phía anh. Thế rồi chỉ vì sự xuất hiện của một sinh linh bé nhỏ – đứa con của hai người, cùng nỗi lo sợ bản thân sẽ vất bỏ trách nhiệm như người mẹ năm xưa, Oh Soo ép cô ấy từ bỏ đứa con. Người con gái anh yêu thương cuối cùng đã phải chịu cảnh hy sinh trong đau khổ. Tưởng như cả thế giới đã sụp đổ, trái tim Oh Soo hẳn đã chết thì không. Oh Soo lại kiên cường hơn trước, anh cố chấp tìm đủ mọi cách để sống tiếp.

Phải chăng là do khát vọng muốn sống của anh quá đỗi mãnh liệt, cảm thấy cuộc đời này quá đỗi bất công và mình xứng đáng được hạnh phúc hơn hay chỉ là không lỡ tự kết liễu đời mình dẫu sẽ lại tự dằn vặt bản thân trong đau đớn tuyệt vọng? Oh Soo vốn dĩ là một con người như vậy. Bề ngoài toát lên vẻ nguy hiểm, bất cần nhưng thực chất lại vô cùng mâu thuẫn. Có lẽ chỉ sau khi đã quan sát Oh Soo một cách thận trọng, người xem mới có thể nhìn thấu và đồng cảm với số phận bi thương của anh.

Người muốn sống là tôi

Đã gặp một người con gái muốn chết

Rõ ràng vận mệnh của chúng tôi rất khác nhau

Nhưng tại sao…

Khoảnh khắc ấy…

Tôi cảm thấy người con gái đó rất giống tôi

Lần đầu tiên đối với người con gái ấy

Tôi cảm thấy thật hiếu kì.

Spoiler: Còn nhớ, ngay từ tập 1, lúc Oh Soo gặp Oh Young lần đầu tiên, sau khi biết cô là người khiếm thị, anh đã tỏ vẻ lo lắng, dè dặt và cẩn trọng. Tôi đặc biệt thích phân đoạn lúc Oh Young đi xuống, Oh Soo tinh ý hỏi Oh Young có cần giúp đỡ không. Đến khi bị từ chối thẳng thừng thì người đàn ông vốn vô cảm, bất cần đời kia lại lúng ta lúng túng. Lúc đọc bức thư cho Oh Young và biết được hoàn cảnh bi thương của cô, Oh Soo đã dành cho Oh Young một ánh nhìn rất đặc biệt. Đó có thể là ánh nhìn sững sờ, lo lắng, hay thậm chí là sự đồng điệu giữa hai con người đều phải gánh chịu những bất công của xã hội. Lúc bị cảnh sát tìm đến nơi, nguy hiểm cận kề, anh vẫn không quên nói với Oh Young rằng anh trai cô yêu cô.

Oh Soo tuy lúc nào cũng ra vẻ lãnh đạm, không quan tâm ai, nhưng bản chất lại tốt đẹp và dường như bởi vì muốn được người ta yêu thương nên cũng muốn thử yêu thương người khác.

Hay như trong một vài tập tiếp theo, cảnh Oh Soo kể cho Oh Young nghe về câu chuyện của mình, sự tự chỉ trích bản thân nặng nề ấy khiến tôi cảm thấy rất đau lòng. Tự nghĩ mình hèn, bẩn thỉu, coi mình như rác rưởi, cặn bã của xã hội là một suy nghĩ hết sức đáng sợ. Người nói ra những lời như thế hẳn đã rất tuyệt vọng và chẳng còn thiết tha gì nữa. Người ấy, dẫu đã kinh qua bao sóng gió bão táp của cuộc đời, khi lắng nghe những lời an ủi của cô em gái hờ lại vô tư bật khóc. Giá như có ai đó đã thấu hiểu anh sớm hơn thì có lẽ anh đã chẳng phải chịu nhiều đau khổ đến vậy, và có lẽ giờ đây anh đã chung sống hạnh phúc cùng với người con gái anh yêu và đứa con đầu lòng của mình… Người đàn ông ấy tuy không hoàn hảo, nhưng bản chất vẫn là tốt đẹp, muốn yêu thương và được yêu thương. Và phải chăng anh ấy xứng đáng được sống thật hạnh phúc để được làm người tốt một lần?

Song, trớ trêu thay, ngay từ giây phút anh chấp nhận đóng giả làm anh trai Oh Young thì sai lầm đã xảy ra, càng tiến càng sai. Bởi vì quá cô đơn, bởi vì đều đau khổ như nhau nên khi trông thấy cô gái muốn kết liễu cuộc đời mình lại nảy sinh lòng đồng cảm. Thì ra cũng có người như mình, thì ra cô tiểu thư nhà giàu kia cũng chẳng khác mình là bao. Cả hai đều thấy cô đơn đến cùng cực, nhưng anh ấy muốn sống còn cô ấy lại chỉ nghĩ về cái chết. Cô gái mang trong mình bao vết sẹo ấy đang sợ hãi và tuyệt vọng.

Oh Soo đóng giả làm anh trai rất tốt, biết quan tâm, chăm sóc, dành cho cô em gái của mình những lời ngon ngọt để lấy lòng. Lúc nào cũng tính toán, suy nghĩ thật cẩn trọng. Nhưng người rơi vào lưới tình đầu tiên không phải cô em gái mà lại là Oh Soo. Nhìn thấy cô ấy cười liền cảm thấy vui vẻ, thấy cô ấy khóc thì tim lại đau nhói, sẵn sàng vì cô mà chịu mọi đau khổ. Quan trọng nhất, sau bao nhiêu năm tháng thăng trầm của cuộc đời lại vì cô ấy mà cảm thấy cuộc sống rẻ rách của mình có ý nghĩa, bắt đầu muốn trở thành con người tốt hơn.

Tất nhiên không phải ai cũng hoàn hảo và Oh Soo cũng thế. Tình yêu của Oh Soo không chỉ là sự yêu thương, muốn che chở, bao bọc mà còn là sự chiếm hữu, đôi khi có phần thái quá. Trong nhiều phân cảnh của phim, chúng ta bắt gặp hình ảnh Oh Soo cưỡng hôn, ôm hay nhiều hành động bạo lực khác cốt để lấy lòng Oh Young. Tất nhiên, theo quan niệm của các nhà làm phim Hàn, nam chính như thế mới là chuẩn mực, là hình mẫu. Nhưng đối với “Gió đông” nói riêng và đại đa số phim Hàn nói chung, những hành động này quả thật không được phù hợp cho lắm.

Có thể nói, nhân vật Oh Soo là để dành cho Jo In Sung đóng. Thú thật, tôi không thể nghĩ ra một diễn viên nào khác có thể đem đến cho người xem một Oh Soo chân thật và rõ nét đến thế. Cả cái chất bất cần đời, lạnh lùng của Oh Soo cho đến tình cảm sâu đậm mà anh dành cho Oh Young đều được Jo In Sung truyền tải vô cùng tinh tế. Có lẽ điều đó phần nào đã giải thích lí do Jo In Sung lại bị vai diễn này ám ảnh một thời gian lâu sau đó.

Oh Young:

Oh Young là một hiện thân khác của Oh Soo. Ngay từ khi còn nhỏ cô cũng phải chịu cảnh gia đình chia ly, thiếu đi tình yêu thương của mẹ và anh trai. Không những thế Oh Young còn mất đi thị lực và đồng thời phải chịu cảnh lăm le soi mói, ánh mắt dình mò của những người xung quanh, Oh Young đành phải khuất phục, học cách trưởng thành. Cô bé con mới bảy tuổi còn non dại ấy ép mình phải tự lập, mang chiếc mặt nạ, sống được đến đâu thì hay đến đấy. Có lẽ giàu sang phú quý cũng chẳng thể khiến con người ta hạnh phúc.

Nhưng dẫu có ngụy trang, có giả vờ tốt đến đâu, thì người con gái ấy thi thoảng vẫn để lộ nét yếu đuối, cần được quan tâm và yêu thương chân thành. Vậy mà xung quanh Oh Young lúc này lại toàn những con người chỉ biết lăm le chực chờ cơ hội moi tiền. Bảo mẫu, hàng xóm, chồng sắp cưới hay thậm chí người bạn thân cận nhất, tất cả đều muốn lợi dụng cô. Từ thưở còn bé, Oh Young phải tập giữ mình, luôn nghi ngờ, dè chừng với bất cứ ai, bất cứ thứ gì. Lúc bố mắc bệnh nặng, Oh Young đã quyết tâm đi tìm người anh trai – chỗ dựa còn lại của mình. Nhưng hạnh phúc vẫn không mỉm cười với cô: ngày cô đi tìm anh trai là ngày cả anh trai và bố cô mất. Lúc anh trai mất, cô đã vô tình chứng kiến nhưng vì khiếm thị nên chẳng hay biết gì. Người ta nói, bàn về melodrama thì không có cái gì cẩu huyết hơn phim Hàn. Quả nhiên là vậy. Chỉ có điều, đối với tôi, bộ phim này đã nâng sức melo của phim Hàn lên một tầm cao mới. Đủ đau đớn, đủ bi kịch nhưng cũng đủ logic và khiến người xem cảm động.

Oh Young đáng thương ấy, dốt cuộc một năm sau cũng được hội ngộ với anh trai, đáng tiếc lại không phải anh ruột. Bởi sự thông minh và cẩn trọng của mình, Oh Young không dễ mắc mưu của Oh Soo giả, hết thử lòng bằng cách kêu anh giết mình lại đến tra hỏi về những kí ức trời còn bé. Ấy vậy mà cô ấy vẫn cắn câu, thật sự tin Oh Soo giả ấy. Thậm chí khi bao nhiêu người nói với cô Oh Soo là lừa đảo, lừa gạt lấy tiền hay không phải anh ruột, cô dù đã cố ngăn cản bản thân nhưng vẫn nhất quyết chấp nhận tin anh trai. Lúc biết cả hai phát sinh tình cảm sai trái thì coi như không có gì. Phải chăng là do cô sợ mất đi chỗ dựa cuối cùng của mình nên mới bất chấp như vậy? Dù biết là sai trái thì thà lừa mình dối người còn hơn phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn ấy? 

Oh Young thật sự là một cô bé yếu đuối. Sự yếu đuối ấy được thể hiện ngay từ những phân cảnh đầu tiên khi cô phản kháng với những người xung quanh hay người anh trai giả của mình cho đến tận lúc sự thật được phơi bày. Lúc Oh Young đã rõ ngọn ngành sự việc, biết rằng Oh Soo trước mặt mình đây chỉ là giả, Oh Young đã vô cùng phẫn nộ khi Oh Soo chẳng muốn biện minh gì. Sự phẫn nộ ấy thoạt đầu có vẻ khó hiểu nhưng lại rất hợp lý. Phải chăng, chính bản thân Oh Young đã lựa chọn tha thứ cho Oh Soo từ lâu, chỉ là cần một cái cớ, một cái cớ thật hợp lý và cô sẽ tha thứ cho anh.

Diễn xuất của Song Hye Kyo thì vẫn tốt như mọi khi. Trong số những bộ phim của Song Hye Kyo mà tôi xem thì có vẻ như Oh Young là một trong những nhân vật có chiều sâu và trải qua nhiều diễn biến tâm lý, cảm xúc phức tạp nhất. Nhưng cô vẫn có thể hoàn thành vai diễn một cách xuất sắc. Qua diễn xuất tinh tế của cô, người xem có thể dễ dàng cảm nhận được nỗi đau đến thấu tận tâm can của nhân vật để từ đó có cái nhìn đồng cảm hơn với những mảnh đời còn chịu nhiều bất công của xã hội.

Ending: Biên kịch đã để người xem tự quyết định kết cục của hai nhân vật chính. Nhưng tôi vẫn muốn tin vào HE hơn. Tôi thà tin rằng Oh Young đã chữa được bệnh tình của mình, Oh Soo đã thoát chết và cả hai có một cuộc sống thật viên mãng, hạnh phúc bởi lẽ cả hai đau khổ đến thế, bị dằn vặt và dày vò đến vậy là đủ rồi. Phải chăng chính biên kịch của bộ phim cũng muốn vẽ ra cái kết ấy, dẫu biết là phi lý, phi logic thì con người ta vẫn có quyền được mơ ước và hi vọng về một tương lai tươi sáng hơn. Chắc chắn một số bạn sẽ không đồng tình với kết thúc của phim cho lắm nhưng theo tôi đây chính là cái kết trọn vẹn và phù hợp nhất.

Tóm lại:

Người viết: Yoongie Phạm

Chia sẻ:

Tweet

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Status Hay Dành Cho Người Cô Đơn Giữa Mùa Đông Lạnh Giá

Cuộc sống là hình vuông bởi vì nó có 4 cạnh: yêu, ghét và vui, buồn, chúng lần lượt song song nhau và không bao giờ thiếu nhau được…

Tình bạn là hình tam giác bởi vì nó có 3 cạnh:yêu thương, chung thuỷ và cảm thông, chúng lần lượt nối với nhau và không bao giờ tách rời…

Tình yêu là hình tròn bởi vì tình yêu không bao giờ có bắt đầu và kết thúc, bạn cứ đi và đến một ngày, bạn sẽ phải quay trở lại nơi mà bạn bắt đầu…

Quá thân thuộc sẽ thành nhàm chán

Quá quan tâm sẽ thành bó buộc

Quá yêu thương sẽ có lúc đau lòng

Quá sâu đậm sẽ có lúc nhạt nhòa…

Bao nhiêu nỗi nhớ để được gọi là yêu?

Bao nhiêu chờ đợi để đổi 1 tình yêu chân thành?

Bao nhiêu chân thnàh để chứg minh cho tình yêu duy nhất?

Không bao giờ là đủ cả ♥

Điều bất ngờ nhất của cuộc sống đó là: Nỗi đau luôn đến từ những người ta tin tưởng nhất

Cuộc sống vốn dĩ không công bằng, hãy tập quen dần với điều đó

Nỗi buồn là di sản c ủa quá khứ, sự nuối tiếc là nỗi đau của ký ức

Buồn:

Vì ai đó không hiểu được mình

Vì ai đó mang đến hạnh phúc rồi vội vàng đánh rơi

Có ai biết đằng sau nụ cười là những giọt nước mắt lặng lẽ

Có ai biết đăng sau một người mạnh mẽ là cái gục đầu lặng lẽ giữa đêm khuya

Hãy học cách đối mặt với sự cô đơn. Tìm hiểu nó. Ngồi với nó, một lần trong đời. Chào mừng bạn đến với kinh nghiệm của cả một kiếp người. Nhưng đừng bao giờ lợi dụng thể xác hay cảm xúc của người khác để thoả mãn cho những khát khao chưa trọn vẹn này của riêng mình (Elizabeth Gilbert)

Tôi đã từng thử hỏi bản thân mình có phải Chúa buộc tôi luôn phải cô đơn trong suốt cuộc đời mình. Nhưng rồi tôi tìm thấy bình yên. Tôi vẫn luôn thấy hạnh phúc trong con người và trong cả thế giới này.

Câu chuyện thần tiên bên trong tôi giờ đây đã thay đổi hoàn toàn, tôi không cần chàng hoàng tử quyến rũ để có được cái kết hạnh phúc của riêng mình.

Tôi chưa từng tìm đ ược ai lại có thể gần gũi như nỗi cô độc

Cô độc là một cách đ ể chúng ta tự hiểu rõ về bản thân

Thẫn thờ vì cái nắng nóng của mùa đông. Nóng đỏ cả mặt luôn rồi

Đông này vẫn thế, người ta vẫn xa tôi, tôi vẫn 1 mình.

ok! i’m fine.sẽ cố gắng hồn nhiên như thế.

Mưa gió hoài .. Đã thế lại còn lạnh

Thế nên tâm hồn cũng lạnh lẽo theo luôn.

Họ bảo tôi đợi chờ l à ngu ngốc. Vậy mà tôi chẳng thể dứt ra nổi cái ngu ngốc đấy. Thế giới này hàng vạn người. Vậy mà chẳng thể là 1 ai khác, cứ nhất định phải là Anh.

Thích nhất không phải l à mùa đông buốt cắt mà chính là những ngày se lạnh gió mùa như thế này

Đông về thật rồi, chưa bao giờ lòng mình lại trống trải như bay giờ.Tại sao ư? Vì lạnh quá lòng sun hết vào rồi…

Review Sách Cà Phê Cùng Tony (Tony Buổi Sáng)

Cà Phê Cùng Tony là cuốn sách có sức hut đông đảo giới trẻ hiện nay của Tony Buổi Sáng. Nội dung quyển sách này rất hay, từng câu chuyện về các kĩ năng mềm cho bạn trẻ đã được tác giả chia sẻ qua lối kể chuyện hóm hỉnh, hài hước của chính tác giả. Và tôi phải công nhận là tôi học được nhiều điều qua quyển sách này, nó không những đã giúp tôi mà còn sẽ giúp bạn đọc có thêm động lực để hoàn thiện bản thân hơn nữa.

Là cuốn sách mà tôi có thể đọc trôi chảy 1 lèo trong vài tiếng rồi sau đó thấm thía đến lạ kì (Nếu nhâm nhi thêm tách cafe thì quá tuyệt vời!)

Cà Phê Cùng Tony phiên bản thứ 1 đã bán được hơn 20.000 bản chỉ sau 5 tháng, phát triển thành một hiện tượng, là nguồn cảm hứng cho tinh thần tự học của những người trẻ như tôi và bạn, tôi tìm thấy tôi trong từng trang sách để luôn tìm mọi cách vươn lên, dám nghĩ dám làm của một đời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết nóng chảy.

Cuốn sách chia sẻ với các bạn trẻ về những chuyện lớn tát như xoay quanh việc khởi nghiệp, đạo đức kinh doanh, học tập tới các việc nhỏ nhặt như ăn mặc, kỹ năng giao tiếp, vệ sinh cơ thể… sao cho văn minh, lịch sự. Hay chỉ đơn giản thuật lại những trải nghiệm thực tế của anh trong cuộc sống, kinh doanh ở trong và ngoài nước nữa.

Sách có nội dung bắt nguồn từ các câu chuyện, tình huống hết sức đời thường như vậy, đôi lúc độc giả như chúng ta cũng sẽ cảm giác như đang khám phá câu chuyện của chính mình qua cách kể của 1 người khác vậy.

Nội dung sách tôi thấy không đặt ra những nguyên tắc nhất định, cũng chẳng hề có những câu thôi thúc người đọc cần làm gì, chỉ bằng những câu chuyện hài hước nhưng không hề kém phần sâu sắc, Cà Phê Cùng Tony đã tạo cảm hứng thay đổi bằng phương pháp hướng chúng ta tới việc tự nhận thức thông qua từng tình huống để suy nghĩ những hành động riêng cho bản thân.

Với phong cách kể chuyện dí dỏm, hài hước, thậm chí có giọng điệu trào phúng nhưng lại vô cùng thuyết phục, những câu chuyện của Tony Buổi Sáng mặc dù tác giả luôn khẳng định là hư cấu và không có thật nhưng vẫn thật sự gần gũi và thú vị.

Cà Phê Cùng Tony: Hãy học cách hoàn thiện bản thân hơn mỗi ngày

Chia sẻ về sự thành lập của cuốn sách, Tony đã tâm niệm không muốn các điều anh tâm đắc và đúc kết chỉ ngừng lại ở mạng xã hội. Anh luôn hi vọng những câu chuyện của mình thông qua Cà Phê Cùng Tony có thể thổi nguồn cảm hứng đến các độc giả không có nhiều điều kiện sử dụng internet, đồng thời khuyến khích văn hóa đọc sách ở những thanh niên trong thời đại mà văn hóa nghe nhìn đang dần chiếm điểm mạnh.

Đơn thuần và không cầu kì, đọc Cà Phê Cùng Tony, chúng ta sẽ cảm thấy như đang khám phá câu chuyện của chính mình qua cách đề cập của một người khác. Đọc Cà Phê Cùng Tony, tôi không thể cười lớn như lúc đọc các mẩu chuyện cười, họ chỉ có thể tủm tỉm có những triết lí dí dỏm mà Tony Buổi Sáng đem đến.

“Khi còn trẻ, hãy cố ra ngoài nhiều hơn là ở nhà. Hãy cố gắng xin người khác “bóc hết, lột sạch” khả năng của mình. Chỉ sợ bất tài nộp hồ sơ “xin việc”, mà chả ai thèm cho, chả ai thèm bóc lột. lúc đã được bóc và lột hết, dù sau này đi đâu, làm gì, bạn đều khá thành công. Vì năng lực được trui rèn trong giai đoạn làm người khác. Sự chăm chỉ, tính kỷ luật, quen tay quen chân, quen ngáp, quen lười… cũng từ công việc mà ra. Tất cả những ông chủ vĩ đại đều từng là những người làm công ở vị trí tốt nhất. Họ đều rẽ trái trong lúc nhiều người rẽ phải. Họ có các quyết định không theo đám đông, không cam chịu sống một cuộc đời tầm thường, nhạt nhòa… rồi chết.

Còn các bạn thu nhập 6 triệu cũng túng thiếu, 20 triệu cũng đi vay mượn để dùng, thì thôi, cuộc đời họ chấm dứt giấc mơ lớn. Tiền nong cá nhân quản lý không được, thì làm sao mà quản trị tài chính 1 cơ nghiệp lớn?”. Tư duy thế nào thì nó ra số phận thế đó.”

Chỉ cần mỗi buổi sáng bạn dành ra 1 ít thời gian, đọc sách để suy ngẫm thấy mình cần nỗ lực nhiều hơn, thấy sống lành mạnh. Trẻ là phải như vậy. Với chất vừa hài hước, vừa hóm hỉnh lại châm biếm, lời khuyên đơn giản nhưng lại chân thành.

Tags: cà phê cùng tony, cà phê cùng tony pdf, cà phê sáng cùng tony, cà phê cùng tony download, cafe sáng cùng tony, cafe cùng tony, cà phê cùng tony review, cà phê cùng tony buổi sáng, bài học rút ra từ cà phê cùng tony, cảm nhận cà phê cùng tony, nội dung sách cà phê cùng tony, trích dẫn hay trong cà phê cùng tony, những câu nói hay trong cà phê cùng tony, review sách cà phê cùng tony.

Cap Mùa Đông Lạnh: Stt Hay Nhất Về Mùa Đông

cap mùa đông cô đơn: Thơ thả thính mùa đông Mùa đông là mùa cuối cùng trong năm và đây cũng là mùa thường khiến chúng ta có cảm xúc buồn nhiều nhất #651+ cap mùa đông hay: cap thả thính mùa đông hay, ngọt ngào, sến sẩm nhất + Những kẻ một mình, như em, những kẻ trót…

cap mùa đông cô đơn: Thơ thả thính mùa đông

Mùa đông là mùa cuối cùng trong năm và đây cũng là mùa thường khiến chúng ta có cảm xúc buồn nhiều nhất

#651+ cap mùa đông hay: cap thả thính mùa đông hay, ngọt ngào, sến sẩm nhất

+ Những kẻ một mình, như em, những kẻ trót bị tình yêu lãng quên và bỏ rơi ở đâu đó… thì mùa đông là cả một nỗi ám ảnh thật dài.

+ Có những nỗi buồn chỉ mùa đông mới thấu. Có những nỗi cô đơn chỉ cơn mưa chiều lạnh ấy mới hiểu mà thôi…

+ Những con phố giấu mình rụt rè sớm hơn, em đi qua những khoảnh khắc trái tim lật ngửa để lộ nỗi buồn chỉ chực rơi vãi ra ngoài. Phố sao mà đau còn em sao buồn thế. Người yêu ơi, cớ sao em đi tìm mà anh vẫn chẳng thấy đâu?

+ Em ấm áp hơn cả mùa Hè, vì vậy anh muốn ôm em suốt cả mùa Đông. Em biết không, em có thể biến một ngày nhiều mây trong cuộc đời anh thành một ngày ngập nắng.

+ Một mùa đông nữa lại đến rồi, vẫn một mình anh ngồi nhớ em nơi góc vắng. Nhấm nháp một chút cà phê đắng và đếm từng giây trôi qua để mong đến ngày được gặp lại, được tận hưởng cái cảm giác ấm nồng khi được gần bên em.

+ Được ở bên em mùa Đông này, thế giới của anh như bùng cháy từ bên trong.

+ Mùa đông năm nay sao lạnh thế!!! Lạnh bên ngoài, lạnh cả trong tim.

+ Ngồi bên cửa sổ nhìn những cây cổ thụ rụng hết lá, trơ mình đón những con mưa phùn và gió lạnh của chiều đông chợt thấy trong lòng mình lạnh quá, một cảm giác cô đơn trống vắng như tràn ngập khắp căn phòng.

+ Gió lạnh đầu mùa về rồi đấy em ạ, ra đường nhớ mặc thêm áo ấm. Và hãy luôn nhớ rằng, bàn tay anh luôn ở bên cạnh khi em cần

+ Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau?”.

+ Đông có thể ấm áp một chút được không? Đông cứ lạnh thế thì tim tôi làm sao mà ấm lên được!

+ Tôi thích mùa đông, vì tôi có thể cảm nhận được cơn gió mát lạnh thổi qua tai, những cơn mưa rào lất phất rơi nhẹ trên mái hiên tạo ra những âm thanh vang nhẹ êm tai. Mùa đông sẽ không hề lạnh khi ta biết thưởng thức nó.

+ Mùa đông lạnh nhưng đẹp và thu hút, cũng như ánh mắt em lạnh lùng, cuốn hút làm nghiêng ngã trái tim tôi.

+ Anh chẳng phải mùa đông nhưng anh lại giống mùa đông, chỉ gieo cho em toàn lạnh lùng và băng giá.

+ Nếu có thể tôi muốn ngủ cho qua hết những ngày đông, tôi sẽ mơ một giấc mơ mùa hạ, có nắng vàng soi rọi, có hơi ấm tay ai…

+ Đông kia cứ lạnh đi để em cần được sưởi ấm và tìm đến tôi.

+ Sài Gòn những ngày trở lạnh, khó khăn lắm mới đón được chút nắng, khó khăn lắm mới sưởi lòng bớt lạnh. Liệu anh có thể đưa em đi trốn được không?

+ Tháng + rồi. Gió mùa thổi lạnh lắm. Tao với mày đều FA. Hay là tao và mày yêu nhau đi. Cùng nhau đi qua mùa đông lạnh giá này cap mùa đông hay . Được không?

+ Đông về rồi, nếu ai đó thấy lạnh thì nơi đây luôn có một vòng tay chờ đón để sưởi ấm cho ai đó.

+ Anh ơi đông về rồi, sao em đợi mãi vẫn chưa thấy bóng hình anh trở lại?

+ Thả kỉ niệm trôi theo gió cuối đông, gói nỗi nhớ gửi vào vùng băng giá, đóng nỗi buồn ngủ yên nơi tuyết phủ, còn nơi đây ta sống với vô ưu.

+ Năm nào Đông cũng đến, có lẽ vì Đông yêu tôi. Đông biết tôi buồn nên đến bầu bạn, tặng cho tôi cả bầu trời lạnh giá và ảm đạm vây kín nỗi cô đơn.

+ Nếu có một điều ước, tôi ước sẽ chẳng có mùa đông cũng như anh sẽ chẳng đến vào đông năm ấy rồi ra đi đột ngột bỏ lại tôi nỗi nhớ hiu quạnh mỗi đêm đông.

+ Có một mùa gió lạnh se buốt tâm hồn, đóng băng trái tim. Người ta gọi đó là mùa đông.

+ Mùa đông đến nơi đây tìm em giữa đem lanh rét căm…. Mùa đông khẽ ôm em thật lâu biết em chẳng có ai bên cạnh em.

+ Mùa đông đến, một mình tôi trong căn phòng lạnh giá gặm nhắm sự cô đơn và nỗi nhớ không thể gọi tên.

+ Mùa đông lạnh hay trái tim ai buốt giá, se cắt lòng của một kẻ đơn phương.

+ Đông này lại nhớ đông xưa, đông xưa có gấu, đông nay một mình.

+ Mùa đông phủ đầy tuyết, che mất lối anh về. Em cô đơn góc nhỏ, trong căn phòng quạnh hiu. Bao giờ hết đông, anh có về?

+ Nếu có kiếp sau, em ước gì mình làm một con gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng mùa hè thì bắt cá để ăn. Như thế em sẽ chẳng phải suy nghĩ nhiều về cuộc đời này nữa! – Đoàn Đoan Vân H

+ “Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông. Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.” – Tiễn dặn người yêu.

+ Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau? ” – Mun Nhim

+ Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau? ” – Mun Nhim

+ Đông đã về, em có nhớ rằng mình còn một cuộc hò hẹn với yêu thương? Và em có buồn khi biết rằng mùa đông năm nay sẽ thêm một lần lỗi hẹn? Chắc là không!

+ Trong sâu thẳm mùa đông, cuối cùng tôi cũng hiểu được trong tôi có mùa hè bất diệt. – Albert Camus

+ Giống như tuyết mùa đông trên bãi cỏ mùa hè, thời gian đã qua là thời gian đã mất. – Khuyết danh

+ Ngày tháng đã trở về theo đúng chu kỳ xoay của nó, chỉ có con người là biến đổi. Nhìn đàn ngỗng trời bay ngang qua bầu trời, biết rằng mùa thu đã trôi qua, mùa đông lại sắp đến. – Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất – Nhân Gian Tiểu Khả

+ Phố vẫn mơ màng giấc ngủ đầu đông. Em ơi, gió ngọt lịm và trời xanh trong, rất lạ! Gió hát trên những nhành cây không lá, để tôi kể em nghe về một thành phố ven sông khắc khoải giao mùa, nhưng yên ả, giọt nắng hồng ngập ngừng tìm về đôi mắt xanh xanh…

+ Chiều nay, Hà Nội bắt đầu se lạnh bằng những cơn gió đông đầu tiên, em cũng khẽ chào mùa đông bằng cái mỉm cười mệt mỏi. Anh ơi! Phải chăng những yêu thương cứ mãi rong chơi nơi tận cùng quên lãng, để mùa đông nó lại tìm về để sưởi ấm cái tâm tư hao gầy của con tim. Hay nó bận ngủ quên để cứ mỗi đông về nó lại thức giấc rồi dày xé những ký ức yếu ớt còn sót lại?

+ Em biết – mùa đông – cái rét của nó là dành cho những cặp nhân tình đong đầy tình cảm, lạnh thật đấy, nhưng nó gắn chặt những con tim trên thế giới này bằng sự ấm áp kỳ lạ chẳng khác gì phép màu. Em thấy mà, em thấy những cô gái nắm tay người yêu mình đi dạo vào sáng sớm, trời thì lạnh ngắt nhưng chàng trai vẫn sẵn lòng khoác cho cô gái chiếc áo mình đang mặc, cô gái ấy hẳn phải hạnh phúc lắm anh nhỉ? Em còn thấy những cặp đôi dẫn nhau đi ăn kem vào buổi tối, em thấy chàng trai cõng cô gái trên lối về gió thổi, cô gái dang tay hát vu vơ mấy câu nhạc nghịch ngợm rồi cười tươi.

+ Và em cũng biết – mùa đông – cái lạnh của nó làm biết bao nhiêu con người đang cô đơn phải ganh tị với những cặp nhân tình. Nó làm cho sự cô đơn bỗng nhiên bị ghét bỏ, làm con tim tưởng đã quen với sự cô đơn chợt khao khát một vòng tay ấm nồng thật chặt, nó làm con tim bỗng thèm một bờ vai để tựa vào…

+ Mùa Đông đến mà sao em không lạnh, vì có anh đến bên cạnh em rồi

+ Tôi đang cần một kỳ nghỉ. Ai đó làm ơn bắt cóc tôi đi với.

+ Đông đã về, em có nhớ rằng mình còn một cuộc hò hẹn với yêu thương? Và em có buồn khi biết rằng mùa đông năm nay sẽ thêm một lần lỗi hẹn? Chắc là không!

+ Tháng + Chào em! Nàng thơ cuối cùng mang trong mình giọng hát u buồn đến lạ. Như bao năm trước, nay em lại trở về đây và ru mọi thứ vào giấc ngủ say mềm, cằn cỗi, mệt nhoài để ngày mai thức dậy lại biết mỉm cười đón mùa nắng mới.

+ Em tìm cho mình một mùa đông tròn vẹn… cô đơn … và hoang hoải. Để thấy mình đã có rất nhiều, và, mất đi rất nhiều…

#651+ cap mùa đông cute: Stt về mùa đông hài hước

+ Em tìm cho mình một mùa đông tròn vẹn… cô đơn … và hoang hoải. Để thấy mình đã có rất nhiều, và, mất đi rất nhiều…

+ Đừng đóng chặt trái tim mình, hãy mở cửa trái tim để biết rằng giữa mùa đông mình vẫn thấy ấm áp.

+ Mùa Đông đến mà sao e kẻ khen mùa đông không lạnh… vì đã có ai trong vòng tay bao bọc. Còn kẻ khác cũng thở dài không lạnh vì nước mắt kia nóng hổi tuôn trào.

+ Mùa đông về, em có thấy cô đơn? Lại đây đi, hai đứa mình hò hẹn. Cùng chắp tay nhìn lên trời cầu nguyện “Cho chúng con thoát khỏi kiếp…F.A”

+ Giận nhau là để hiểu nhau hơn… …chứ không phải vội vàng tìm kiếm người thay thế cho qua đi mùa đông giá lạnh!

+ Mùa đông đến nơi đây tìm em giữa đêm lạnh rét căm. Mùa đông khẽ ôm em thật lâu, biết em chẳng có ai bên cạnh.

+ Cúc Họa Mi đang nở giữa mùa ĐôngEm xin gửi hồn hoa về miền ấyHương cúc trắng nói rằng yêu biết mấyNhư nồng nàn tia nắng những ngày Đông.

+ Đợt rét đậm đầu tiên của năm nay. Gió mạnh và có mưa. Bàn tay em buốt giá. Run rẩy đưa đôi tay gầy đi tìm hơi ấm từ + bàn tay, nhưng + xung quanh em là cô độc. Muốn ngủ để tìm chút ấm áp trong kỉ niệm, nhưng trong giấc mơ cũng k có a tìm về bên e. Ngay lúc này, e tủi thân lắm.

+ Em sợ đông mang theo mưa lạnh tớiƯớt bờ vai nhỏ bé không anhSợ một mình với cảm giác mong manhKhi đất trời cần thêm hơi ấm.

+ Mùa đông giá lạnh, con phố nhỏ ngày nào sao vắng tanh. Một mình anh lặng lẽ bước chân nhanh, với một chút buồn, luyến tiếc, hy vọng, đợi chờ về một cuộc tình đã xa.

+ Nếu tất cả là quá khó khăn thì xin cho em gặp anh trong mỗi giấc mơ khi đêm về, để em có thể đi qua những ngày đông một mình lạnh giá.

+ Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi để chắn lối em anh về…

+ Gió lạnh của mùa đông khiến con người ta rộn rã, vội vàng hơn thì phải. Thấp thoáng đâu đó, ta bắt gặp bóng dáng những bông cúc họa mi trắng muốt. Mùa của em, không quá rực rỡ nhưng cũng đủ lay động bao tâm hồn.

+ Mới hôm qua nắng còn tắt dần thế này đây mà sáng ra đã thấy đông về ngay trước hiên nhà… Nóng hay lạnh rốt cuộc chỉ có người trong cuộc mới hiểu.

+ Tháng + từng cơn của mùa thu đông thổi làm lạnh trái tim nhỏ hơn của tôi.Gió đông tuy nhưng sao lạnh bằng cõi lòng tôi chứ?

+ Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa mà là bên cạnh người bạn thương yêu. Ấm áp không phải khi bạn đội mũ len mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai đáng tin cậy. Ấm áp không phải khi bạn dùng bàn tay xuýt xoa mà có một bàn tay khẽ nắm lấy bàn tay bạn và nhẹ nhàng lên tiếng: Có anh bên em rồi!

+ Em… chưa bao giờ biết mùa đông là như thế nào… em chưa bao giờ được mặc chiếc áo len dày cộm màu mận chín cả khăn len và nón len nữa… à nhưng em thích và muốn đội nón len lắm lắm…

+ Mùa đông như thế nào vậy anh?! Mùi vị của cốc cafe nóng hổi trên tay bốc khói nghi ngút sau lớp cửa kính của cái quán nhỏ ồn ào đầy ắp người trong tiếng nhạc xập xình bài “we wish you a merry christmas…” ra sao hả anh?!

+ Em nhớ mùa đông có anh bên cạnh, ngồi sau xe, cho tay vao túi áo ôm a từ đằng sau, thoải mái trong vòng tay a. Nhớ lắm + năm trước mùa đông em có anh. Nhưng năm nay

+ Nghỉ đông, không còn bận rộn với sách vở, tôi lại chôn mình trong giấc ngủ dài. Người ta buồn thì đi ra ngoài cho khuây khoả, tôi buồn thì ngủ nhiều hơn, vì trong mơ tôi lại có thể an bình.

+ Đông về, thêm những ngày nhớ, nhớ anh và nhớ những ngày xuân.

+ Giống như tuyết mùa đông trên bãi cỏ mùa hè, thời gian đã qua là thời gian đã mất.

+ Mùa đông này, lạnh lắm đó em ơi. Anh nghe nói nhiệt độ còn xuống nữa. Chiếc lá cuối cùng phía sau ô cửa. Chợt rùng mình trước cơn gió thoáng qua !Mùa đông có thể rất lạnh, nhưng ở bên người thương của mình trong ngày lạnh lại rất ấm áp. Mùa lạnh năm nay hi vọng ai cũng có người cạnh bên!!!

+ Mùa hè, anh đến mang theo hơi ấm của tia nắng làm tan chảy trái tim giá lạnh của em. Đông về, anh lại mang đi hơi ấm để lại em một trái tim khô cằn bị đóng băng bởi cái lạnh của mùa đông.

+ Không cần phải giết mùa đôngSang xuân đào vẫn nở hồng đấy thôi.

+ Không gì buồn bằng mùa đôngMùa tay rét buốt mà không có người.

+ Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng của mùa đông yếu nhưng đủ làm ấm trái tim ai đó. Hãy yêu để gió bớt thổi, mưa bớt rơi vfa tâm hồn bớt đơn côi.

+ Mọi người nói nhiều điều khi vào hè nhưng điều đó không có ý nghĩa khi mùa đông tới.

+ Cái lạnh của mùa đông sẽ giúp chúng ta có thể dễ dàng nhận ra những điều ấm áp luôn tồn tại xung quanh đây.

+ Thích nhất không phải là mùa đông buốt cắt mà chính là những ngày gió mùa se lạnh như thế này.

+ Mùa đông đến, có ai đó nói mùa đông không lạnh bởi được yêu thương, còn kẻ khác lại đang thở dài không lạnh bởi nước mắt kia tuôn trào nóng hỏi.

+ Bạn hỏi tôi mùa đông yêu thích nhất cái gì? Đó chính là khi mùa đông kết thúc.

+ Hãy bình tĩnh và hãy cố tận hưởng mùa đông này.

+ Hãy gọi tôi dậy khi hè đang tới. Mùa đông lạnh giá … cả bên ngoài lẫn bên trong.

+ Mùa đông chết vào đầu của mùa xuân, để được sinh ra một lần nữa khi cuối mùa thu.

+ Mùa đông bao giờ lạnh lẽo và buốt giá thế nhưng lại có một vẻ đẹp riêng của nó. Thiên nhiên tuy có lạnh lẽo nhưng con người có thể dễ dàng cảm nhận được cái ấm áp ở trong lòng họ. Thế nhưng mùa đông sẽ trở nên lạnh lẽo gấp nhiều lần nếu họ mất đi cái ấm áp ở trong lòng.

+ Ấm áp không phải là khi bạn nói ấm quá mà khi có người mà bạn yêu thương thì thầm với bạn “Có lạnh không?”. Hay cô đơn không phải là ở một mình mà bạn đang nhớ ai đó.

+ Mùa đông về cùng với gió mùa se sắt mà người ta vẫn thường gọi đây là mùa rét se lòng.

+ Gió mùa đông đã về, sáng nay trời lạnh quá nhưng cũng không lạnh bằng sự băng giá trong trái tim.

+ Mùa đông năm nay thiếu vắng em, thiếu đôi bàn tay của em, rồi bỗng thức giấc giữa đêm mi lại ướt nhòe nhớ về một người nào đó.

+ Yêu xa và cái lạnh trời đông… Họ chỉ có thể trao nhau yêu thương, hơi ấm qua từng dòng tin nhắn, vài ba cuộc điện thoại vội vã.

+ Mùa đông chính là cây cầu dẫn + con người đến với ngôi nhà hạnh phúc thế nhưng cũng chính cây cầu đó vì không đủ chắc chắn nên đã chia cắt tình yêu của đôi ta.

+ Đông đã về rồi, anh đang ở nơi đâuMà để em tìm hoài đến nát nhàu nỗi nhớ?Trời chuyển lạnh mà chẳng ai nhắc nhởRa đường quàng khăn, mặc ấm kẻo gió lùa.+ Đừng buồn vì mùa đông đang về mà chúng ta chưa có gấu. Vì bình thường chúng ta cũng có gấu đâu.

+ Tất cả mọi thứ dường như đang chờ đợi một cái gì đó sắp sửa xảy ra. Mùa đông tới đây liệu có khắc nghiệt hay vẫn ấm áp giống mùa đông năm ngoái anh nhỉ???

+ Mùa đông đến mà sao em không lạnh, vì có anh đến bên cạnh em rồi.

+ Anh biết rằng mùa đông là mùa lạnh lẽo nhất trong bốn mùa, đó là mùa của băng giá, của lạnh lùng, của cô đơn buồn tủi. Anh luôn mong chờ vào bờ vai và trái tim ấm áp của em.

+ Gió đông ơi xin đừng thổi vộiĐem mưa lạnh làm ướt tim tôiGió về rồi sao em chưa tớiĐền cho anh những ngày môi khô.

+ Cơn gió đầu đông đối với em vẫn không lạnh bằng ánh mắt của anh mỗi khi nhìn em.

+ Anh có phải mùa đông, mang đến cho em giá lạnh. Lạnh trong từng ánh mắt, cử chỉ làm tê buốt trái tim em.

+ Có phải mùa đông năm nay lạnh lắm, trời phủ đầy tuyết che mất lối anh tìm em?

+ Những cơn gió lạnh của mùa Đông làm cho con người ta có một cảm giác vô cùng trống vắng ở trong lòng, tự nhiên thấy rùng mình và chỉ mún ở yên trong căn phòng thân quen. Mùa Đông cũng chính là mùa của sự thay đổi. Nếu không có mùa Đông thì cây không bao giờ được khoác lên mình một lớp áo mới để sẵn sàng chào đón một mùa xuân tươi đẹp.

+ Có một mùa đông ấm áp đến lạ thường, làm tan chảy tâm hồn của kẻ cô đơn. Em không còn sợ mùa đông vì đã có anh bên cạnh.

+ Có một mùa đông mang tên hạnh phúc,Có một mùa đông gieo mầm hy vọng,Có một mùa đông tạo niềm thương nhớ,Có một mùa đông mang tên người thương!

+ Chăn + độ ở đâu nhỉ?

+ Chính cái giá lạnh của mùa đông dã làm anh nhớ về một thời kỉ niệm của đôi ta. Tình yêu chúng ta đều không thể đoán được tương lai sẽ như thế nào và ai sẽ là người cùng ta đi nốt chăng đường còn lại của cuộc đời. Bây giờ khi gió đông thổi anh lại nhớ đến mùa đông của + năm về trước nó thật đẹp và cũng thật ấm áp.

+ Mùa nào CÔ ĐƠN cũng buồn. Nhưng bạn có thể chia tay CÔ ĐƠN nếu biết mình cần gì và thế nào là đủ

+ Những ngày lạnh, mưa gió, buồn đến nao lòng. Ơ thế mà, cứ lạnh đi, vì khi vui lên ta lại chẳng biết làm gì!

+ Mỗi ngày trôi qua là một ngày cho ta cảm giác mới, một cảm nhận mới của cuộc sống, chả có gì lạ khi càng lớn ta chỉ mong mình nhỏ bé lại… Vì càng lớn cân nặng của ta càng tăng và càng khó giảm hơn…

+ Làm sao quên hơi ấm ấy, đôi tay ấy và cả con người ấy. Em chợt tan biến như những bông tuyết ngoài trời đông.

+ Ăn kem mùa đông mình có thể tận hưởng hương vị của nó một cách trọn vẹn nhất. Đặc biệt ăn chậm cũng không sợ kem bị chảy

+ Mùa đông sắp tới rồi cái lạnh của thời tiết không bằng cái lạnh khi thiếu anh.

+ Em vốn dĩ là một đứa con gái có nhiều mộng mơ và đôi chút lãng mạn, cho dù thu đi đông đến hay xuân về thì em vẫn tin rằng một ngày nào đó, sẽ lại có một người khiến cho trái tim em rung động, khiến trái tim vốn dĩ đã đóng băng kia có thể rung động thực sự…

+ Cuộc đời này thật là buốn chán. Nó cũng như những cành cây khô trơ trụi những thân gầy.

+ …vẫn là mùa đông, và nếu đó là mùa đông xa xứ, xa quê hương thì dấu ấn của mùa đông càng đậm nét hơn bao giờ hết. Không gia đình, không người thân thiết, không cả tình yêu, chỉ có một thân một mình, đơn độc và lầm lũi…. Cảm nhận!!!

+ Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió. Bởi lúc ấy, chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thật sự không biết bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời ấy, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt khi ít khi nhiều. Thế là mùa đông năm ấy, cả thế giới chỉ còn lại chia ly và từ biệt.

+ Có khó gì đâu khi mùa đông đến. Bạn chỉ cần nhắm mắt lại và quên người ấy được không.

+ Mùi vị của mùa đông này không giống với mùi vị của mùa đông năm xưa, bởi vì anh đã không còn ở bên cạnh em.

Bạn đang đọc nội dung bài viết Góc Review • That Winter The Wind Blows • Ngọn Gió Đông Năm Ấy (2013) – Tách Cà Phê Nóng Giữa Trời Đông Giá Lạnh trên website Altimofoundation.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!